Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 283




Lâm Bách Vĩ và Châu Hữu Thiên cầm điện thoại, nhìn trên màn hình Hoắc Tùng Quân gửi đến ba chữ “Cứ mơ đi”, phải nói là vô cùng tủi thân, vô cùng đau lòng.

Giao tình hơn hai mươi năm ấy thế mà lại không đáng bằng một bữa cơm, thật sự, thật sự là nhìn lầm người rồi, Hoắc Tùng Quân.

Bữa cơm này Lạc Hiếu Nhã ăn đến vẻ mặt tràn ngập sự thỏa mãn, cô ngồi hẳn xuống ghế, trực tiếp vứt đi hình tượng của mình sang một bên.

Hoắc Tùng Quân mỉm cười nhìn bộ dạng thích ý của cô, cái gì cũng không thèm nói, cứ thế bắt tay vào xử lý quá trời món ngon trước mắt.

Lạc Hiếu Nhã nhìn dáng vẻ bận bịu của người đàn ông đẹp trai kia, cô thấy có hơi chột dạ, vội vàng từ trên ghế đứng lên, nói với anh: “Để em đi, anh nấu cơm rồi thì để em dọn dẹp”

“Không cần đâu”

Hoắc Tùng Quân phất tay với cô, cười nói: “Chén dĩa đầy dầu mỡ, dễ làm bẩn tay em, cứ để anh dọn. Em đi xem ti vi đi, anh rửa chén xong sẽ qua với em”

Anh nói xong còn kéo Lạc Hiếu Nhã ra ngoài sô pha ngoài, vậy vẫn chưa hết, anh còn lấy trái cây đã cắt sẵn cất trong tủ lạnh đặt lên bàn cho cô.

Dáng vẻ ân cần như thế này thật sự làm cho Lạc Hiếu Nhã rung động rồi.

Sự thay đổi của người này quá lớn, trước đây tính cách của anh không như vậy. Bây giờ nhìn thấy được bộ dạng này, Lạc Hiếu Nhã thật sự có chút bị làm cho kinh ngạc.

Cô không xem ti vi, chỉ cầm ô mai, dựa lưng trên ghế sô pha vừa ăn vừa nhìn chằm chằm bóng lưng đang loay hoay rửa chén ở đằng kia, đột nhiên cô lên tiếng hỏi: “Tùng Quân, vì sao anh lại đối tốt với em như vậy?”

Hoắc Tùng Quân thấp giọng cười nói: “Đối xử tốt với em còn không được sao?”

“Không phải, ý em là… Anh… rõ ràng lúc trước anh chưa bao giờ làm những việc nhà như thế này, hơn nữa trước đây một chút dịu dàng, ôn nhu anh cũng không có”.

Lạc Hiếu Nhã nói xong, cúi đầu nhìn vào miếng ô mai đỏ tươi trong tay, giọng điệu rầu rĩ: “Anh vốn dĩ biến thành người như vậy, có phải chỉ là vì muốn bồi thường cho em không?”

Hoắc Tùng Quân nghe xong lời này liền đặt chén đĩa xuống, rửa sạch tay, rồi lau khô bằng khăn tro bên cạnh. Xong xuôi rồi lập tức đi thẳng qua chỗ Lạc Hiếu Nhã.

Lạc Hiếu Nhã ngẩng đầu nhìn anh, còn chưa nói gì thì hai má đã bị bàn tay lạnh lẽo áp lên, không đợi cô có phản ứng, Hoắc Tùng Quân trực tiếp cúi đầu hôn xuống.

Rõ ràng đây không phải là một nụ hôn ôn nhu, hơn nữa còn mang theo sự tùy ý mạnh mẽ, anh khẽ cắn lên môi cô, nhưng lại sợ làm đau người trong lòng, lực đạo không khống chế cũng thả lỏng hơn.

“Em suy nghĩ lung tung cái gì đấy” | Hoắc Tùng Quân buông cô ra, giọng nói mang theo sự trầm khàn: “Chẳng lẽ anh thể hiện còn chưa đủ rõ ràng sao?”

Lạc Hiếu Nhã ngẩng đầu, đôi mắt to tròn lóng lánh ánh nước, biểu tình ngơ ngác, ngây ngốc nhìn anh chằm chằm.

Hoắc Tùng Quân nhìn vẻ mặt ngây thơ của cô, hung hăng cắn chặt răng, cố gắng khống chế khát vọng trong lòng mình, tiếp tục nói: “Quả thật là anh có tâm lý muốn bù đắp cho em, là bởi vì trước kia anh đối với em thật sự không tốt. Anh hối hận, hơn nữa còn nhận ra được sai lầm của mình, anh cảm thấy bản thân thật ngu ngốc. Cho nên anh mới muốn dùng quãng đời còn lại đổi xử tốt với em, bù đắp cho em”

Anh nói xong, ánh mắt còn thật sự chăm chú: “Những cái này cũng không hẳn là toàn bộ, quan trọng hơn chính là anh yêu em. Anh rất yêu em, cho nên anh sẽ không tự chủ được mà muốn đối tốt với em, muốn cưng chiều em, muốn bảo vệ em. Tất cả những thứ này đều xuất phát từ trái tim, đều là anh tự nguyện”

Hoắc Tùng Quân nói rồi bàn tay không nhịn được xoa xoa hai má cô, cười đến đặc biệt yêu thương: “Bây giờ em đã biết chưa? Có hiểu không?”

Bị một mớ thông tin này đánh úp không kịp phòng bị khiến cho Lạc Hiếu Nhã mặt đỏ bừng bừng, chỉ biết cúi đầu rồi lại ngượng ngùng liếc nhìn anh: “Em… em biết rồi”

Cô hiểu được tâm lý của mình, trước đây cô vẫn luôn hy vọng anh sẽ thích cô, nhưng cuối cùng vẫn là cầu mà không được.

Bây giờ, đột nhiên được anh đối xử như vậy cho nên mới cảm thấy có chút không thể tin được, bắt đầu hoài nghi sự tốt đẹp này.

Cô sợ anh xem mình như một món đồ chơi, giống như là cuộc hôn nhân ba năm đó.

Lạc Hiếu Nhã cảm thấy mình không có cách nào để có thể trải qua đả kích của ba năm trước thêm một lần nào nữa. Nếu thật sự một lần nữa nó xảy đến thì cô e rằng cô sẽ phát điện lên mất.

Sau khi Hoắc Tùng Quân rửa chén xong liền yên ổn ngồi trên sô pha ôm Lạc Hiếu Nhã vừa xem ti vị vừa ăn trái cây.

Đều là mấy bộ phim thần tượng không có chút hấp dẫn khiến người ta xem đến vô cùng chán nản.