Tổng Tài Tuyệt Ái Tình Thê

Chương 38: Giở Trò Lưu Manh




Trác Thành Quân nhìn Hàn Lập Y, bất giác xúc động…rất muốn nói cảm ơn cô vì đã sinh cho hắn một đứa con trai hiếu thuận như vậy. Trác Thành Quân múc thịt viên lên, miệng hắn chưa chạm đến viên thịt đã nghe tiếng nói non nớt của Tiểu Quân truyền đến:

“Cho chú chú thịt…chú chú nhớ trả ba đồng hôm trước cho Tiểu Quân là được rồi, hổng cần lấy tới sáu đồng đâu.” Thì nhóc cứ vớt vát được tý nào hay tý ấy, khéo thay mất luôn ba đồng khổ cực dành dụm được thì thê lương lắm.

Trác Thành Quân: “…”

À, thì coi như lời nói trước đó của hắn cứ quăng cho cá mập ăn đi vậy.

Từ ngày Trác Thành Quân ở hẳn lại Trác gia, nhiệm vụ hàng đầu của hắn là cứ lăn lộn với Tiểu Quân suốt ngày. Mỗi ngày chơi với nhóc là một niềm vui.

Hôm nay buổi chiều đi tắm, Trác Thành Quân được Hàn Lập Y lột trụi quần áo rồi thảy vào bồn tắm. Sau đó Tiểu Quân cũng nhanh chân chạy vào giơ tay cho cô cởi, cởi cởi xong lại quăng nó cho Trác Thành Quân.

Tiểu Quân được Trác Thành Quân ôm trong lòng, hai tay hai chân đạp nước thích thú.

Trác Thành Quân đổ sữa tắm ra, khuấy lên, nhóc liền vớt bọt đắp lên người của hắn.

“Ya ya…ha ha ha…” Tiểu Quân tung nước.

“Cạp cạp”

“Bộp”

Con vịt đồ chơi của nhóc văng ra ngoài.

“Ba ba…lấy lấy…vịt.” Tiểu Quân mỗi lần ra chiêu nhờ hắn làm cho nhóc việc nào đó mới gọi ba ba, còn lại đều là chú chú xinh đẹp ba đồng.

“Thế nào? Muốn lấy vịt?”

Tiểu Quân cười duyên gật gật đầu.

Trác Thành Quân nhìn con vịt bị quăng thật xa, lại đúng ngay trên kệ để khăn tắm, hắn ngồi ở đây với tay không tới.

“Con tự lấy đi.” Hắn cũng biết Tiểu Quân với chiều cao 52 cm không với tới cái kệ.

“Đi mà…ba ba…giúp Tiểu Quân, Tiểu Quân thương, cho ba ba thịt viên?” Tiểu Quân ra giá.

“Từ đây về sau gọi ba ba là ba ba luôn thì mới lấy cho con?” Trác Thành Quân trả giá.

“Được được…lấy vịt vịt đi.” Tiểu Quân nhìn con vịt của mình lăn lốc nằm đó, đắn đo rồi đồng ý.

“Thành giao!”

“Soạt”

Từ làn nước, thân hình người đàn ông săn chắc từ từ lộ diện, bọt nước chảy dọc theo cơ ngực tinh tráng dọc xuống phần eo thon gầy, lướt qua đầy chân thon dài hữu lực.

“Đây! Cho con.” Trác Thành Quân bắt con vịt nhét vào người Tiểu Quân.

“Hai cha con tắm xong chưa?” Tiếng của Hàn Lập Y từ ngoài phòng vọng vào.

“Sắp xong rồi!” Trác Thành Quân trả lời.

Lúc Hàn Lập Y đi vào thì Trác Thành Quân đã yên vị trong bồn, Tiểu Quân cũng cùng con vịt lội nước vui vẻ.

Hàn Lập Y bắt Tiểu Quân ra, từ bồn tắm đi đến kệ để khăn tắm, chùm khăn lao lao cho nhóc.

“Thơm quá! Tiểu Quân của ma ma muốn mặc đồ nào?”

Tiểu Quân bật cười, nghĩ nghĩ: “Chấm bi, con lợn nhỏ…giống ba ba.”

“Được.”

Hàn Lập Y lúc quay trở lại phòng tắm, cũng mang theo một bộ đồ ngủ chấm bi, có hình con lợn cỡ lớn cho Trác Thành Quân. Tiểu Quân mặc quần áo xong đã xuống lầu tìm ông bà nội thuyết giáo về chuyện kem kem của nhóc.

Hàn Lập Y đỡ Trác Thành Quân khỏi mặt nước, cho hắn ngồi trên thành bồn tắm, rồi đưa khăn cho hắn. Trác Thành Quân lắc lắc tóc cho nước rơi ra, mới lấy khăn lau người.

“Em nhìn mà không thấy ngại sao?”

Hàn Lập Y giật mình, lúng túng vuốt vuốt tóc.

“Thì chỉ xem mấy vết sẹo do phẫu thuật trên người anh thôi.”

“Vậy sao?”

“Ừ.”

Trác Thành Quân bật cười, giơ cánh tay dài kéo Hàn Lập Y tới trước mặt mình, rồi ôm vào ngực: “Vậy mà tôi cứ nghĩ em đang đánh giá “em trai ruột” của tôi còn khỏe không chứ? Tôi có thể trả lời: yên tâm, nó còn tốt lắm, em muốn thử thì bây giờ làm luôn cũng được.”

“Trác Thành Quân!”

“Tôi ở đây.”

Nhìn khuôn mặt rất muốn ăn đánh của hắn, Hàn Lập Y vừa thẹn vừa tức, vung tay muốn đánh hắn thật, Trác Thành Quân nhếch mày ngã ngớn né tránh.

Vùng vằng tới lui…

“Uỵch”

Cả hơi người đều lăn trên sàn.

Hàn Lập Y cả kinh, muốn bật dậy. Nhưng Trác Thành Quân bị cô đè lên bất động bỗng nhiên hừ một tiếng túm lấy eo Hàn Lập Y.

“Bảo bối, đừng động.”

Hàn Lập Y nghe giọng nói trầm đục của Trác Thành Quân thì rùng mình một cái, cảm nhận được cái thứ không đúng của hắn đang đặt ở vị trí đúng đắn.

Nuốt nước bọt một tiếng.

“Phải…phải làm sao bây giờ?”

“Chờ đi.”

“Hả, nhưng mà…nhưng mà như thế này rất kỳ quái.” Trời ơi, hắn không có mặc quần áo nha, cô nằm trên người hắn mà cứ tưởng nằm trên lò than nóng hổi vậy, sắp bị nướng chín luôn rồi, mặt mày đều đỏ lự khóc không ra nước mắt.

“Vậy em giải quyết giúp tôi được sao? Nếu thế thì đứng dậy.”

Ách, không phải cái này.

Hàn Lập Y đập đập lên ngực Trác Thành Quân, “Anh là đồ biến thái sao, trong hoàn cảnh này mà còn có cái hứng thú đó.”

“Tôi không phải là đồ biến thái, tôi là đàn ông, em cọ tới, cọ lui trên người tôi. Tôi không thành như thế thì mới là có vấn đề. Tôi bị liệt hai chân, nhưng cái chân thứ ba còn dùng được rất khỏe mạnh.”

“Trác Thành Quân, không được nói nữa.”

“Thế nào? Chính em không chịu ly hôn. Bây giờ thì tốt rồi, muốn sài chồng nhưng không sài được nên tức giận cũng là lẽ đương nhiên. Tôi thông cảm được.”

“Trác Thành Quân, anh xuyên tạc ý tứ của tôi! Tôi mới không có thèm sài.”

“Vậy sao?” Trác Thành Quân chống tay ngồi dậy. Ép Hàn Lập Y dựa vào bồn tắm, cất giọng trầm mê: “Thử một chút đi, tôi đảm bảo em mê cả đời.”