Năm năm sau,
Tại Hồ gia đang tổ chức một party nho nhỏ cho ba đứa nhỏ là Hạ Tử Miên, Bario Focus (tên khác là Lệ Hoàn) và Hồ Minh Bạch.
Hạ Tử Miên là con gái cưng của Hạ Tuấn Thiên và Mộc Tử Niên năm nay bốn tuổi. Cô bé thừa hưởng nhiều gen trội của ba mẹ như mắt to của mẹ, mũi cao của ba, đôi lông mi dài, làn da trắng…Không chỉ vậy cô bé còn được rất nhiều người yêu quý vì vẻ ngoài xinh xắn đáng yêu này.
Bario Focus hay Lệ Hoàn là con trai của Adis và Lệ Lệ. Cậu bé năm nay năm tuổi. Vì là con lai nên cậu bé khá cao và có đôi mắt màu xanh của ba. Thêm làn da trắng cùng đôi mắt to của mẹ cùng tính cách trầm lặng khiến cậu bé càng thêm phần lãng tử và bảnh bao.
Còn Hồ Minh Bạch là con trai của Hồ Hàn Phong và Ái Gia Kỳ. Cậu bé năm nay cũng bốn tuổi, sinh sau Hạ Tử Miên sáu tháng. Khỏi phải nói cũng biết cậu bé đẹp đến nhường nào khi ba mẹ của cậu cũng vô cùng xuất sắc. Cậu bé khá nghịch ngợm lại lanh lợi nên luôn được mọi người chú ý.
Nhìn ba nhóc con đang nô đùa vui vẻ, Lệ Lệ huých vào tay Mộc Tử Niên rồi nói:
- Niên Niên, cậu thấy tiểu Hoàn nhà mình đáng yêu chứ?
Mộc Tử Niên gật đầu:
- Thằng bé sau này lớn chắc chắn sẽ rất đẹp trai và thu hút rất nhiều các cô gái đó.
Lệ Lệ nghe vậy vội xua tay:
- Không…không. Tớ thấy tiểu Hoàn nhà tớ cũng rất hợp với tiểu Miên nhà cậu đó. Cậu thấy sao? Có định hứa hôn cho hai đứa không?
Ái Gia Kỳ đập mạnh tay xuống bàn, liếc nhìn Mộc Tử Niên và Lệ Lệ:
- Không được. Tiểu Miên phải là của tiểu Bạch nhà tớ. Tớ đã thương lượng trước với Niên Niên rồi. Đúng không?
- Thương lượng trước nhưng mà tớ đâu có nói sẽ đồng ý đâu.
Nghe Mộc Tử Niên nói vậy, Lệ Lệ nở nụ cười đắc thắng:
- Đó cậu thấy chưa? Tiểu Miên nhà cậu ấy để dành cho tiểu Hoàn nhà tớ rồi.
- Không, phải là của tiểu Bạch.
- Tiểu Miên là của cháu.
Đặt đĩa hoa quả xuống bàn, tiểu Tru điềm đạm lên tiếng. Tiểu Miên là cô em gái mà cậu yêu quý nhất sao có thể để người khác tranh giành như thế được. Mộc Tử Niên như tìm được người cứu cánh, vội vàng ôm lấy tiểu Tru.
- Con yêu mau bảo vệ em gái con đi nào.
Lệ Lệ thấy tình hình bất ổn vội gọi vào trong bếp:
- Chồng ơi!
Chỉ vài giây sau, Adis đã xuất hiện trên tay là một bé gái một tuổi vô cùng đáng yêu.
- Tiểu Tru con thấy tiểu Hồng thế nào? Con có thích em không?
Tiểu Tru vừa thấy tiểu Hồng, cậu bé liền đỏ mặt, bao nhiêu khí thế hùng hổ lúc nãy dường như tan biến hết. Cậu vội chạy ra ngoài. Mộc Tử Niên thì ngơ ngác nhìn theo bóng của cậu bé:
- Tiểu Tru, con dám vì sắc mà bỏ rơi mẹ sao? Con quay lại đây.
- Niên Niên, tiểu Tru nhà cậu có vẻ rất thích tiểu Hồng đó nha. Cậu tính sao thì tính đi chứ tớ chấm hai đứa nó rồi đấy.
Ái Gia Kỳ vô cùng tức giận. Cô cảm thấy bản thân mình như đang bị cướp mất đồ quý, cô liền ép Lệ Lệ áp sát vào thành ghế sofa.
- Lệ, cậu hơi tham lam rồi đó. Tiểu Tru cậu đã có rồi giờ lại muốn tiểu Miên sao? Cậu có nghe câu “tham thì thâm” chưa vậy? Giữa tiểu Tru và tiểu Miên cậu chỉ được chọn một mà thôi. Mau quyết định nhanh đi.
Lệ Lệ vẫn giữ nụ cười đắc thắng ấy, cô vênh váo:
- Chỉ có trẻ con mới lựa chọn thôi chứ riêng tớ, tớ chọn cả hai nhé.
Khuôn mặt kiêu ngạo của Lệ Lệ khiến cho Ái Gia Kỳ càng tức giận hơn. Không thể làm gì Lệ Lệ, cô vội ăn vạ:
- Chồng ơi.
Từ trong bếp, Hạ Tuấn Thiên và Hồ Hàn Phong bước ra. Thấy vợ mình lại bắt đầu cuộc chiến giành con dâu, ba ông chồng bất lực thở dài. Cuộc chiến này kéo dài suốt bao năm qua, ba người cũng quá quen rồi.
- Thiên, tại sao con của cậu không phải là con trai?
Hồ Hàn Phong cau mày nhìn Hạ Tuấn Thiên. Khuôn mặt Hạ Tuấn Thiên vênh lên:
- Cảm giác đươc người khác chú ý tranh giành con gái mình cảm giác cũng tuyệt lắm. Tiếc quá các cậu không được trải qua rồi.
- -----End------