Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 50




"Ngươi ... Anh... Anh." Nhan Mạt Hàn dùng hết sức , hung hăng đẩy ra Nam Cung ảnh.

Cô bây giờ , dù chỉ là cùng hắn tiếp xúc thân thể , nội tâm liền hoản loạn , nhớ đến đêm đó

"Là ai vừa rồi hùng hồn gọi tôi là Chồng ?" Hắn lại gần cô, ngón trỏ lượn quanh nâng tóc của cô lên

"Bệnh thần kinh!" Nhan Mạt Hàn né tránh , đi xuống lầu , ngay khi cùng vân tẩu lúc nói chuyện, cũng cảm thấy trong nội tâm bay nhảy

Sáng sớm ngày thứ hai, cô tỉnh lại trên ghế sofa. Chỉ thấy Nam Cung Ảnh thối tha nghiêm mặt nhìn cô từ trên giường

"Nữ nhân! Em không ngừng nói nha." Hắn Dao Dao đầu, đứng dậy xuống giường.

Nhan Mạt Hàn ngồi dậy.

"Không phải đã nói từ nay về sau em ngủ ở trên giường? !" Nam Cung ảnh rất là không vui.

"Tôi cảm thấy được ghế sa lon tương đối thoải mái, thật a." Nhan Mạt hàn gõ gõ ghế salon mềm mềm , cười cười

"Nói như vậy , là em không nghe lời . Muốn bội ước sai?" Hắn trau trau mày, quả nhiên, miệng Nhan Mạt Hàn há thành chữ O

Bất đắc dĩ, lắc đầu một cái, bất lực trả lời"Tốt lắm, tôi hiểu rõ rồi."

Nam Cung ảnh cười một tiếng, tâm tình chợt tốt lên mấy phần. Mà lúc này, điện thoại di động lại vang lên.

Lấy di động ra , phía trên biểu hiện hai chữ, khiến Nam Cung ảnh kinh ngạc

Nhan Mạt Hàn mang dép , đi vào phòng rửa tay, Nam Cung Ảnh lúc này mới tiếp điện thoại. Không biết là Nhan Mạt Hàn đứng lại ở cửa toilet , dựng thẵng lổ tai nghe âm thanh bên ngoài

"Điều Vi, sớm như vậy?" Âm thanh của Nam Cung Ảnh vẫn như vậy , từ tốn , Nhan Mạt Hàn chu cái miệng nhỏ nhắn. Tự nhủ"Dịch Tiểu Tam! Lại gọi điện thoại!" Ngay cả mình xem nhẹ những lời này trong lòng

"

"Ảnh, tối hôm qua, Nhan tiểu thư không có hiểu lầm chứ?" Âm thanh mang theo vài phần như có lỗi , trong lòng lại tức giận

"Nhan Tiểu Thư? Gọi cô ấy là Tiểu Hàn được rồi ! Không cần khách khí như thế, Tiểu Hàn không có hiểu lầm." Nam Cung ảnh xoa xoa đầu .

"Ừ, vậy thì tốt, Ảnh . Thật ra muốn tìm một chỗ để ở lại." Dịch điều Vi điềm đạm đáng yêu nói

" Ở một mình ? Tại sao không ở trong nhà ?" Nam Cung ảnh không hiểu.

"Anh cũng biết, em sợ Mark tìm đến em . . Lần này ta trở lại, cũng là mạo hiểm, ở nhà đợi lâu rồi, hắn biết địa chỉ, em muốn dọn đi. Hơn nữa, . . . Cái nhà này không có ấm áp, em muốn đánh liều." Nghe lời nói của Dịch Điều Vi, trong lòng Nam Cung ảnh khẽ run lên, hắn mắc nợ cô rất nhiều, cô là người kiên cường, nhưng lại không muốn làm phiền hắn mà chọn phải ở bên cạnh tên gian tà Mark

"Kia, em chọn nhà như thế nào?" Nam Cung ảnh dừng một chút.

"Còn chưa. . . Chỉ là muốn nói, hôm nay sau khi tan ca nếu có thời gian , đi xem với em một chút được không? "

"Ừ, Đượcc." Nam Cung ảnh rất sảng khoái đáp ứng

"Hôm nay sau khi xong việc , anh sẽ đón em." Hắn vuốt vuốt lông mi , nhìn đồng hồ

"Thời gian không còn sớm, anh muốn chuẩn bị đi làm , sau khi xong việc , liên lạc sau." Điện thoại bên kia , dịch điều Vi ừ một tiếng sau đó Nam Cung Ảnh tắt máy

Trong phòng rửa tay.

"Oi , ơ , thật ngọt ngào" Nhan Mạt Hàn bĩu môi, nhìn xem mặt mình trong gương , tự hoảng sợ , ôi gương mặt này so với cức chó cũng không khác biệt lắm

*JJ : ôi trời , sao chị lại ví mặt mình như thế)

Sau đó vội vàng ra cửa , cố gắng tỏ vẻ vui cười , bằng tốc độ nhanh nhất có thể để đánh răng , rửa mặt , sau đó thay quần áo chuẩn bị áo khoát bước ra cửa

"A chà. Thời gian không còn sớm." Vừa ra khỏi cửa, thấy đồng hồ báo thức, lại sợ hết hồn.

Cầm túi xách liền chuẩn bị ra cửa.

"Tôi đưa em đi" Nam Cung ảnh chỉnh chỉnh cà vạt.

"À? Được." Nhan mạt hàn sản khoái đáp ứng, khiến Nam Cung Ảnh kinh ngạc

"Vậy em ra trước, tôi đi rửa mặt" Nói xong, chui vào phòng rửa tay.

Trên đường, đầu óc của Mạt Hàn chạy lung tung

"Tiệm bánh của tôi sửa chữa sắp xong rồi , hôm nay tan ca anh có thời gian rãnh không?" Nhan MẠt Hàn nhìn Cung Ảnh đang lái xe

"Hôm nay? Sợ rằng không được." Hắn lắc đầu một cái.

"Tại sao ?" Nhan Mạt Hàn giả vờ ngu , ụ mặt xuống

"Hôm nay có chút việc, bằng không thì lần sau?" Nam Cung ảnh liếc mắt nhìn vẻ mặt thất vọng của Mạt Hàn, khóe miệng nâng lên vẻ tươi cười.

"A, đành vậy thôi" Nhan Mạt Hàn gật đầu một cái, xoay đầu hướng ra ngoài cửa sổ.

Lại phát hiện đèn xanh đèn đỏ , hình ảnh quen thuộc.

Kia, kia, đó không phải là dịch điều Vi sao? !