Nam Cung Ảnh đứng lên , Nhan Mạt Hàn nhẹ nhàng nhón chân , đau khổ tập trung vào , sau đó chạm vào môi của Nam Cung Ảnh , Đôi môi chạm trong chốc lát , định rời đi , liền bị Nam Cung Ảnh khống chế ở đằng sau gáy , đầu lưỡi nhẹ nhàng khiêu khích cô
Mùi hương trên người cô nhẹ nhàng thoát ra , bay vào mũi của hắn , đầu lưỡi của hắn tách hai hàm răng của cô ra , quấn lấy lưỡi của cô , dây dưa rất nhanh cùng một lúc
“ Anh… anh…” Nhan Mạt Hàn không nghĩ tới rằng Nam Cung Ảnh đột nhiên đáp trả nụ hôn của cô , trong không gian nhỏ bé của căng phòng , hơi thở của hai người cũng từ từ thay đổi , trở nên gấp gáp hơn . Đột nhiên có tiến gõ cửa , phá hỏng hết tất cả
“ Mẹ kiếp” Nam Cung Ảnh tức giận mắng mỏ , buông Nhan Mạt Hàn ra , chỉnh sửa lại y phục , bước ra mở cửa . Gương mặt của Mạt Hàn đỏ ửng , cúi gầm xuống ghế , không dám ngẩn đầu lên nhìn ai .
“ A, Tổng Tài thật ngại quá , đã quấy rầy ngài …Lão gia nói ngày mai sẽ đáp máy bay về đây” Tiểu Dương đứng ngoài cửa , nhìn vào trong phòng làm việc thấy gương mặt đỏ ửng của Nhan Mạt Hàn . Lúc này Tiểu Dương mới nhận thức được là quấy rầy Nam Cung Ảnh
“ Được , tôi biết rồi” Nam Cung Ảnh gật đầu một cái sau đó đóng cửa lại .
“ Ông nội của anh đã trở về?” Nhan Mạt Hàn không hiểu ngẩng đầu lên hỏi Nam Cung Ảnh
“ Chính xác , sáng mai sẽ đến” Nam Cung Ảnh tròn hai mắt , mở miệng ra nói
“ Vậy , ông nội của anh biết chuyện của chúng ta chứ?” Đây là điều Nhan Mạt Hàn quan tâm nhất . Nam Cung Ảnh mấp máy đôi môi ngồi xuống nói” Biết , sáng nay ông đã xem báo , cho nên ông nói sẽ bay về đây , để gặp cháu dâu tương lai
“ Cái gì?” Nhan Mạt Hàn nhảy dựng lên “ Muốn xem cháu dâu , vậy anh mau đi tìm cháu dâu cho ông a”
“ chính là em đó” Nam Cung Ảnh nhìn Nhan Mạt Hàn , khoé miệng cong lên
“ Tôi?” Nhan Mạt Hàn tự chỉ vào chính mình hỏi , thầm nghĩ , cũng đúng , cô chính là người trên tờ báo , nếu không là cô thì có thể là ai được
“ Tôi không được” Nhan Mạt Hàn từ chối ,cô không muốn chuyện này tiếp tục bị hiểu lầm , càng không muốn đi lừa gạt một lão lão
“ Không được cũng phải được ” Nam Cung Ảnh không muốn chọc giận ông nội , công ty này cổ phần lớn nhất vẫn là của ông , nếu chọc tức ông , ông mà giận đủi cổ hắn ra khỏi công ty , thì coi như hắn chết chắc
“ Tôi còn phải chờ Lạc ca ca , như vậy sẽ không được” Đột nhiên Nhan Mạt Hàn quay lưng , phát hiện tờ báo vẫn còn nằm ở trên bàn làm việc của Nam Cung Ảnh
“ Lạc ca ca , là ai?” Nam Cung Ảnh nổi hứng lên .
Nhan Mạt Hàn nói với bộ dạng kêu ngạo “ Lạc ca ca chính là hoàng tử của tôi , là hoàng tử trong lòng tôi” Nghe xong lời nói của Mạt Hàn , trong lòng Nam Cung Ảnh có mấy phần khó chịu “ Ha Ha , có thễ không cùng tôi diễn tiếp , chẵng qua là , đêm hôm đó ở khách sạn tuy không xảy ra việc gì , nhưng chẵng phải chỉ một chút xíu nữa là…” Nam Cung Ảnh mập mờ nói bên tai của Nhan Mạt Hàn