Sáng sớm , ánh mặt trời len lõi qua màn cửa chiếu vào phòng khách , không khí thật trong lành
Mới sáng sớm Dạ Như rời giường , bị tờ báo quốc tế của thành phố M làm cho hoảng sợ
“ A….A…….aa…. Mạt Hàn, Mạt Hàn ! Mau dậy mau tỉnh dậy ngay , sáng nay tiện sáng sớm tớ đi mua báo , thấy cậu ở trong báo đó!” Dạ Như rối rích như gặp ma gặp quỷ , kéo tay Mạt Hàn đang nửa tỉnh nửa mê ngồi dậy
“ Làm gì mà ồn vậy , mới sáng sớm mà…” Nhan Mạt Hàn dụi dụi con mắt , cầm lấy tờ báo , cả người hoá đá , chỉ một giây sau cô đã hét lên , có thể cả toà nhà đều nghe được
“ Shit ! Chuyện gì xảy ra vậy?” Bên trong phòng làm việc của Nam Cung Tổng Tài , Nam Cung Ảnh nhìn tờ báo , đồng thời đập thẵng lên bàn
“ Tổng Tài , đây là bài báo quốc tế…” Tiểu Dương trợ thủ của Nam Cung Ảnh sợ hãi , run run lắp ba lắp bắp nói
“Kí giả viết bài báo này là ai?” Nam Cung Ảnh giận dữ hét lên , tay nổi hết gân xanh
“ Không biết …… Ở đây không ghi rõ …. Thật sự là không thể biết” Tiểu Dương lải nhải
Đột nhiên trong tâm trí Nam Cung Ảnh chợt nhớ , ngày hôm qua lúc té xuống cùng Nhan Mạt Hàn , đột nhiên có người nhảy ra chụp ảnh nhưng không thể nhớ rõ khuôn mặt của người đó . Người đó thật sự rất to gan
“ Đây là báo quốc tế ? Các quốc gia khác xem thấy?” Nam Cung Ảnh lười đi tìm , chẵng qua là nhìn thấy trên mấy trang báo
Thứ nhất : Nhìn thấy Nhan Mạt Hàn đi theo phía sau hắn
Thứ hai : Nhan Mạt Hàn kéo kéo tay hắn chỉ về phía quán ăn sữa hai lớp
Thứ 3 : Hắn không chịu đi , ôm lấy cột điện
Thứ 4 : Tay của hắn mở ra , Nhan Mạt Hàn ngã về phía sau
Thứ 5 : Hắn kéo tay qua Nhan Mạt Hàn , hai người cùng nhau té xuống
Thứ 6 : Nhan Mạt Hàn nằm trên người của hắn
Sáu điều này làm cho trong lòng Nam Cung Ảnh có một chút khoái cảm , nghĩ đến cô , khoé miệng cong lên
“ Tổng giám đốc , sẽ có Hoa Kì , Canada , Australia , New Zealand nhìn thấy ” Tiểu Dương đứng trước cửa nói
“ Australia?” Nam Cung Ảnh nhìn vào tờ báo , như vậy có nghĩa ông nội cũng đã xem bài báo này ? Không thể nào sớm như vậy chắc là ông chưa xem . Nhưng một giây sau đó , chuông điện thoại vang lên
“ Này” Nam Cung Ảnh không nghĩ ngợi liền bắt điện thoại không biết rằng đầu dây bên kia đang vô cùng tức giận
“ Nam Cung Ảnh? Cháu bị làm sao vậy? Người trong bài báo này là cháu dâu tương lai?” Nam Cung Mịch cầm điện thoại , xém tí nữa đã ném đi
“ Ông nội” Nam Cung Ảnh trong lòng kinh sợ , thật xong rồi , nhanh như vậy mà tin tức đã được ông nội biết đến
“ Ông nội , đúng vậy , chính là cô ấy” Rơi vào đường cùng không còn cách nào khách Nam Cung Ảnh thừa nhận
“ Tốt lắm , ngày mai ta lập tức trở về ! Ta phải liền được thấy cháu dâu của ta” Nam Cung Mịch tắt điện thoại , tức tốc đi chuẩn bị phi cơ riêng