Một tuần sau...
“Hướng Tấn Duy, Hướng Tấn Hằng!” một giọng nam nhân hét lên như muốn banh nóc nhà.
Hướng gia, một nam nhân anh tuấn đang đuổi theo hai nhóc con xinh đẹp, Hướng Quân Ngạn vốn muốn cho cha con thân thiết, thêm nữa là cho con sớm làm quen với hoàn cảnh học tập mới đưa hai con vào phòng làm việc của hắn, ai ngờ đâu hai tiểu quỷ không những lục tung mọi giấy tờ của hắn, còn mở ngăn kéo lôi bút máy của hắn ra làm phi tiêu và kẹo mút.
Bên trong gian phòng giấy tờ lộn xộn càng lúc càng nhiều.
“Đủ rồi! Cái kia không thể ăn!” Hắn lại lần nữa ngăn không cho con ăn văn kiện của hắn, nhưng một góc giấy đã ướt nhướt nươc miếng.
Hắn không hiểu được văn kiện có gì hấp dẫn khiến đứa nào cũng đưa vào miệng nhấm nháp, không lẽ hai nhóc này đời trước là dê sao?
“Tốt lắm! hai đứa mau ngoan ngoãn ngồi xuống.” Hắn không nhịn được lại hét lên.
Hai nhóc con lập tức dừng động tác, hai mắt to tròn ngây thơ nhìn hắn.
Vài giây trôi qua khiến Hướng Quân Ngạn nghĩ đến hắn đã thắng, nhưng còn không kịp cao hứng, trong đó một nhóc đột nhiên hướng về phía hắn cười, ngay sau đó bút máy bay ra, hắn không kịp tránh, cứ như thế lao hẳn vào trán hắn.
Hắn vốn nghĩ mắng chúng sẽ hiểu nhưng lại một lần nữa bị hai tiểu quỷ đánh bại hoàn toàn.
Đáng chết...... Rốt cuộc chuyện gì đây? Hai nhóc con của hắn sao không chịu nghe lời hắn gì cả?
Quý Thư Ny mới bên nhà mẹ đẻ về, mới vào nhà mởi của phòng làm việc của hắn, hai tiểu quỷ thấy mẹ liền vui vẻ dính lấy.
“Ma ma, ma ma!”
Nghe con nhiệt tình gọi mẹ, Hướng Quân Ngạn đang ngã trên đất đưa tay che mặt, cảm thấy một trận đau thương. Trong mắt hai đứa tiểu quỷ này căn bản là không có ba ba!
Vợ cũng bị con tranh mất, con thì không coi ba ba ra gì, người làm chống với ba ba có thể làm gì đây?
Quý Thư Ny sủng ái xoa đầu con, tiếp theo ngồi xuống cạnh hắn, nghi hoặc cùng buồn cười hỏi hắn “Có chuyện gì vậy anh?”
Trước khi đi nàng thấy hắn hùng hồn dẫn hai con vào phòng làm việc, thế nào mà mới có hơn ba tiếng mà người chuẩn ba ba đã bị hạ gục rồi?
“Nó phi bút vào anh.” Hiện tại hắn cũng khóc lóc kể lể với nàng, hắn chỉ vào hai nhóc con, căm giận bất bình nói “Hai nhóc con không nghe lời anh!” (hana: anh trẻ con quá)
Hai nhóc con ủy khuất mếu máo.
“Còn giả vờ vô tội!” Hắn tức giận.
“Đại bảo, sao con lại quăng bút vào ba ba?” Quý Thư Ny kéo con lớn đến giả bộ giáo huấn “Làm thế ba ba sẽ bị đau nha.” Nàng chỉ lên vết tím trên trán chồng cho con xem.
Đại bảo mờ mịt không hiểu mình đã gây họa gì, sau một hồi nghe mẹ giải thích hắn đã hơi hiểu ra, đem đôi tay mễm như nhung vỗ nhẹ lên trán ba ba “ba ba..” hắn gần như sắp khóc, lại muốn giải thích gì đó nhưng chỉ có thể kêu “ba ba..”
Trong nháy mắt cơn tức của Hướng Quân Ngạn biến mất hoàn toàn, thái độ mềm ra, cảm giác cha con lại hiện lên trong hắn “Được, ba ba không sao, không khóc, không khóc.” Hắn sờ đôi má bàu bĩnh, trấn an con.
“Ba ba......” Đại bảo đáng thương hề hề nhìn hắn.
“Đúng, ba ba không sao.” Hắn gật đầu cam đoan.
“Ba..a...” Được cam đoan, thanh âm nháy mắt lại thành tiếng thét chói tai, đại bảo vui vẻ hoa chân múa tay vui sướng.
Hướng Quân Ngạn nằm trên mặt đất vì bị con dùng sức vùng vẫy thưởng ấy bàn tay, hắn đành nhắm mắt lại, giờ hắn không hình dung nổi cảm giác của hắn thế nào nữa...
Ở một bên quan sát toàn bộ sự tình, Quý Thư Ny nhịn không được cười ngã sang một bên.
Cả ba người này đối với nàng đúng là bảo bối.
Nàng tiến đến bên người hắn, nằm úp sấp ngã vào bên cạnh người hắn, một tay vắt ngang thắt lưng hắn. “Chồng yêu!”
“Ân?” Còn đắm chìm thế giới nam nhân sầu não, chỉ khẽ đáp lại nàng.
“Em có.”
“Có gì?”
“Em có thai.”
“Ân......” Hắn ừ một tiếng, đang mơ màng hắn đột nhiên mở mắt. “Em có thai?”
Hướng Quân Ngạn kinh ngạc thiếu chút nữa ngồi bật dậy, nhưng hắn đang bị hai tiểu quỷ đè lên nên không dậy nổi.
“Em biết khi nào?”
“Em mới ở khoa phụ sản về.” Kinh nguyệt của nàng cũng mới chậm vài ngày, nhưng nàng là có dự cảm. Quả nhiên...
“Nha......” Hắn thanh âm nghe chưa ổn định “Em mang thai, dự định....”
“Anh không muốn sao?” Nàng mi tâm nhíu lại.
“Không, không phải, Anh đương nhiên muốn.” Hắn vội vàng lắc đầu. “Chỉ là tin tức này có có chút bất ngờ...... sao em không bảo anh cùng đi?”
“Em chỉ là muốn xác định một chút thôi, lần sau sẽ nhờ anh đưa em đi khám thai.” Nàng cười cười hôn lên mặt hắn.
Hai tiểu quỷ cũng học theo, tranh nhau hôn lên ba ba, nhưng Hướng Quân Ngạn chỉ cảm thấy hai con đang nhiễu nước bọt lên má mình mà thôi...
Trời ơi...... không lâu sau ba tiểu ác ma sẽ lại đến, mà những dấu hiệu của nàng lại khiến hắn mấy tháng trời không sống thoải mái, trước và sau khi sinh hắn sẽ phải chịu cảnh “hòa thượng”, thảm hơn là hắn sẽ phải một mình chăm sóc hai tiểu quỷ kia... (hana: ý ca nói là không xoxo được ấy)
Nha, ông trời ơi hãy thương hắn, cầu cho cái thai này sẽ là con gái đi.
“Mang thai ba?” Gần đến giờ ngủ Lâm Vĩ Đình nghe được điện thoại thông báo của bạn tốt, nghe xong nội dung giọng hắn đang lạnh lùng bỗng nhiên cao vút.
“Đúng......” Hướng Quân Ngạn không hề tức giận.”Ta hiện tại mới biết được mang thai nhiều con một lần đối với cả mẹ và con đều rất phiêu lưu...”
Buổi chiều đưa vợ yêu đi bệnh viện, nghe thầy thuốc dọa một hồi, xét nghiệm một hồi, về nhà tìm thêm tư liệu hắn mói cảm thấy thật sự sợ hãi, so với ký ức lần trước còn có phần sợ hãi hơn vài lần.
Dù sao lần trước đúng lúc có chiến tranh lạnh, hắn toàn lao đầu vào công việc cho quên đi, không giống lần này, hắn tham gia toàn bộ từ đầu đến cuối.
“Hình như người nhà Thư Ny có gen sinh đôi nên so với người thường khả năng sinh đôi sinh ba luôn cao hơn.”
Sau này hắn mới biết được, không phải nàng chỉ có hai em trai song sinh mà chính nàng cũng có chị gái song sinh, có điều chị ấy đã không thể sinh ra trên đời.....
Hướng Quân Ngạn nhịn không được khóc thét một tiếng. “Mẹ nó......”
“Cho nên hiện tại ta có thể giúp gì đây?” Lâm Vĩ Đình đưa ra nghi hoặc của mình, hắn biết người bạn này của hắn nhất định không chỉ đơn thuần gọi điện báo tin, khả năng ấy là không cao.
“Giúp ta hẹn bác sĩ.”
“Khoa nào?”
“Khoa tiết niệu.” (hana: ca đi thắt ống dẫn t*nh)
“......” Lâm Vĩ Đình đoán được hắn muốn làm cái gì.
Quả nhiên, Hướng Quân Ngạn như tráng sĩ chặt cổ tay, trịnh trọng thông báo “Ta muốn buộc ga-rô, ngay lập tức.”
****************the end************