Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 86




Cô làm tới 12 giờ đã là giờ nghĩ trưa cô định đi ăn cùng với Anna thì Bạch Thiên bước vào đi về phía cô

" phu nhân chủ tịch...."

Bạch Thiên chưa nói hết lời đã bị Lưu Yên lấy tay che miệng lại



" à à còn chuyện muốn tôi xử lí sao tôi mới vô mà anh muốn làm khó tui quá đó được rồi anh ra ngoài đợi tôi đi"

Mọi người thấy cô thân thiết với thư kí của chủ tịch như vậy mà hơi cau mày

" muốn tiếp cận chủ tịch của chúng tôi thì còn lâu"




" đúng đúng chủ tịch không thích loại người như cô đâu coi lại mình đi"

Bọn họ thấy Bạch Thiên đi ra rồi mới lên tiếng nói.

Lưu Yên thở dài mới vào mà cô đã bị nói xấu như vậy rồi sau này sau mà sống đây.




Lưu Yên cô đang dọn dẹp đồ trên bàn thì Anna đi lại

" Lưu Yên bộ cậu quen với thư kí chủ tịch sao?"

Lưu Yên nghe hỏi thì cười gượng

" hả... đó là thư kí chủ tịch sao tớ không biết"

Anna cười ngọt ngào

" thôi cậu đi ra đó đi không thôi đợi lâu người ta sẽ làm khó cậu đó ở đây cứ để tớ"

Lưu Yên cô gật đầu

" cảm ơn cậu trước nha"

Anna chỉ cười chứ không nói gì Lưu Yên cô gấp gáp đi ra ngoài chỗ của Bạch Thiên đứng

Bạch Thiên thấy cô thì liền cung kính

" phu nhân"

Lưu Yên thở dài

" sau này ở công ty cậu đừng kêu tôi như vậy nếu mọi người biết thì sao?"

Bạch Thiên anh cũng gật đầu cho qua

" chủ tịch kêu phu nhân lên phòng của chủ tịch để ăn cơm trưa"

Lưu Yên thở dài cô muốn đi làm để thoát khỏi Đế Kim thôi mà cũng không được sao chẳng lẽ cô và anh không bao giờ thoát ra khỏi nhau.

Lưu Yên gật đầu

" cậu đi trước"

Lưu Yên đi theo sau vào thang máy

" cậu chắc hiểu rất rõ Đế Kim ha?"

Bạch Thiên anh ôn nhu gật đầu

" nhưng tôi không hiểu bằng phu nhân"

Lưu Yên khoát tay cô ở chung với Đế Kim như vậy chứ ai hiểu anh ta chứ lúc nắng lúc mưa ai hiểu cho nổi

" vậy cậu biết Đế Kim thích ăn gì không?"

Bạch Thiên đưa tay nhấn nút lên tầng 100

" chủ tịch thích ăn đồ ăn của dubai và nước anh “

Lưu Yên nghe dubai thì nhướng mày một món ăn của dubai bán cái nhà của cô cộng thêm cái nông trại cũng không đủ mà trả nữa món ở đó nước anh thì cô chỉ biết rẻ hơn nước dubai

" đúng ha"

" ting"

Cửa thang máy mở ra cô như đi vào thế giới khác thế giới trên mây ở ngoài những tấm kính nhìn thông ra bên ngoài là những dải mây bay lơ lửng ở bên trong thì sang trọng như một lâu đài nhỏ vậy. Những chiếc đèn trùm màu vàng được treo lơ lửng

Bạch Thiên đi phía trước cô đi phía sau mà nhìn xung quanh đến trước cửa phòng của Đế Kim thì Bạch Thiên lên tiếng

" phu nhân vào đi"

Bạch Thiên vừa nói dứt lời thì anh đi về phòng làm việc của mình trên đây cũng tấp nập không kém ở dưới sảnh vì trên đây là khu vực tài chính.

Lưu Yên cô đưa bàn tay trắng nón ra gõ cửa

" cốc cốc"

Đế Kim nghe thấy tiếng gõ cửa thì lên tiếng

" vào đi"

Lưu Yên bước vào thì nhìn xung quanh phòng của Đế Kim cũng y như còn người vậy màu sắc lạnh tanh nhưng lại huyền bí sang trọng còn có một cái cửa cô không biết là đi đâu.

Đế Kim thấy Lưu Yên thì lên tiếng

" ngồi ghế đó đi"

Lưu Yên ngồi lên sofa làm bằng da thật rất êm và mịn tuy làm bằng da nhưng không hề hôi ngược lại còn thơm.

Lưu Yên ngồi xuống thấy đã mà nằm xuống

" tôi ngồi hoài đau lưng quá đi mất"