Kì An cố gắng cười gượng trong lòng thì muốn bay lại xé nát mặt Đế Khả ra
" em đừng nói như vậy tất cả là do anh em làm thôi"
Đế Khả nhếch mép
" thế á anh tôi sài cô đến nát như thế rồi á?"
Kì An đưa ánh mắt dịu dàng nhìn Đế Kim rồi gật đầu
Đế Khả cô thật sự không muốn nhìn nửa càng nhìn càng buồn nôn
" vậy chắc đồ sắp cũ rồi cũng nên quăng đi rồi anh hai nhỉ?"
Đế Kim nghe cuộc đối thoại của hai người này mà hơi nhức đầu
" được rồi được rồi Kì An cô ra ngoài"
Kì An nũng nịu trên đùi Đế Kim như không muốn đi.
Đế Kim đưa ánh mắt chán ghét nhìn Kì An
" đi “
Kì An không dám không nghe mà bước ra đóng cửa lại.
Đế Khả thấy Kì An đi ra khỏi thì nhìn Đế Kim
" anh thích loại phụ nữ như vậy sao?"
Đế Kim không trả lời câu đó mà hỏi ngược lại
" anh thắc mắc vì sao em lại thích Lưu Yên?"
Đế Khả vẫn giữ khuôn mặt lạnh như băng
" vì chị dâu hiện tại không giống những người ngực to não như trái nho. Cũng hiểu chuyện hơn biết nấu ăn"
Đế Kim nhếch mép
" hết rồi?"
Đế Khả nhìn thẳng vào mắt Đế Kim
" còn nữa... Chị dâu thương anh là thật"
Đế Kim càng nghe em mình nói thì càng thấy phi lí
" là do Lưu Yên nói?"
Đế Khả nghe xong thì lắc đầu
" không nhưng em thấy ánh mắt chị dâu nhìn anh rất khác"
Đế Kim lấy hai tay xoa xoa thái dương
" được được anh không nói nữa bữa nay tới đây có chuyện gì?"
Đế Khả nghe hỏi xong thì mới nhớ mục đích của mình tới đây
" anh đã làm gì chị dâu hả?"
Đế Kim không nói gì mà chỉ chăm chăm nhìn vào Đế Khả
Đế Khả hầm hực bước lại bàn Đế Kim
" anh mà làm gì chị dâu là em sẽ nói mẹ. Bây giờ có em rồi không ai được đụng vào chị dâu hết kể cả những người tình gì gì đó của anh đó"
Đế Kim không biết sao người em nghịch ngợm này của anh lại dễ dàng thích Lưu Yên như vậy
Đế Khả không biết người anh của mình đang suy nghĩ gì trong đầu mà đi vòng qua bàn làm việc của anh mình thì đi ra cửa
" anh nhớ lời em nói đó em đi về đây"