Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 40




Lưu Yên nắm hai tay mình lại nhìn Đế Kim

" có phải anh yêu em rồi không?"

Nói xong Lưu Yên nhìn xuống sàn nhà mà không đủ can đảm nhìn Đế Kim


Đế Kim nhếch mép

" tôi chưa hề yêu cô còn cô nói tôi yêu cô thì do em ảo tưởng"

Lưu Yên nghe vậy thì sửng vài giây cố gắng giữ bình tĩnh để nhìn Đế Kim

" không sao anh không yêu tôi cũng được"

Đế Kim quay đi ra cổng không thèm nhìn lấy Lưu Yên một cái.

Lưu Yên cười chua xót chẳng lẽ do mình cố gắng chưa đủ sao hay là mình không được xinh đẹp bằng những tình nhân khác của Đế Kim




Lưu Yên thở dài lấy điện thoại ra soạn tin nhắn gửi cho Cung Âu

" cậu về chưa?"

Rất nhanh Cung Âu đã trả lời lại

" tớ về rồi cậu đừng nói cho Thế Hào biết được không?"

Lưu Yên khó hiểu nhìn chăm chăm vào màn hình

" sao lại không nói?"

Cung Âu" tớ cần thể gian để chấp nhận được chuyện đột ngột tớ có bạn trai. Nhưng nếu một người tầm thường thì tớ không nói. Nhưng đây là Thế Hào quản lí hàng chục cái club đấy"

Lưu Yên biết bạn mình đang lo cái gì gia đình Cung Âu không phải dạng ham tiền nên chỉ sợ sau này gia đình Cung Âu biết sẽ không cho họ quen nhau vì gia thế hai người rất cách xa.

" đừng lo bây giờ tớ qua nhà cậu"

Cung Âu" được"

Lưu Yên nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc mà phủi phủi

" mặc đồ này đi vậy"

Lưu Yên nói xong thì bước vào phòng bếp ăn sáng.

Lưu Yên ăn sáng xong đã 9 giờ 45 cô lấy điện thoại rồi chạy gấp gáp ra bắt taxi.

Biệt thự của Đế Kim cách xa nhà của Cung Âu một chút đi 30 phút là tới.




Lưu Yên trên xe đã thấy Cung Âu đứng trong nhà chờ cô khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng.

Lưu Yên bất giác cười ngọt ngào

" dừng ở đây được rồi ạ"

Taxi dừng ngay cửa nhà Cung Âu.

Lưu Yên đưa tiền thì bước xuống. Trên đường có rất nhiều người con gái xinh đẹp nhưng khi Lưu Yên mặc váy ngủ bước xuống thì họ hoàn toàn bị áp xuống tình thế xấu.

Lưu Yên bước vào tới nhà mà Cung Âu không hề biết

" khụ khụ"

Cung Âu nghe thì nhìn lên

" cậu vào đóng cửa lại đi"

Mặc dù Lưu Yên không hiểu sau phải đóng cửa nhưng vẫn làm theo ý Cung Âu đóng cửa lại

" sao lại đóng cửa?"

Cung Âu vỗ vỗ phía ghế còn trống bên mình

" nếu thực sự tớ yêu Thế Hào thì mọi người sẽ rất rối"

Lưu Yên nhìn châm châm Cung Âu

" bây giờ người ta muốn chịu trách nhiệm với cậu rồi sớm muộn gì cậu cũng yêu Thế Hào thôi"

Cung Âu không biết Lưu Yên đang đến đây để an ủi hay làm anh sợ thêm




" gia cảnh hai người khác xa nhau cậu biết mẹ mình mà tớ mà quen ai nhà giàu thì mẹ tớ sẽ nói tớ lợi dụng tiền này kia"

Lưu Yên biết Cung Âu lo lắng điều đó nên vỗ vỗ tay Cung Âu

" đừng lo tớ sẽ khuyên bác gái chuyện còn lại là do cậu và Thế Hào có chọn nhau nữa hay không? Cậu đừng vì ba mẹ không muốn mà làm mất đi hay đè nén tình cảm của mình"

Khuôn mặt Cung Âu đã bớt lo đi phần nào mà cười ôn nhu

" được nhưng bây giờ tớ cần thời gian để suy nghĩ"

Lưu Yên thở dài

" Thế Hào sẽ cho cậu thời gian nhưng đừng lâu quá sức chịu đựng của ai cũng có giới hạn"

Cung Âu gật đầu

Lưu Yên nhìn Cung Âu khuôn mặt trở nên nghiêm túc

" nếu cậu muốn trốn thì trốn thật kĩ vào cuộc sống là vòng tròn trốn không kĩ cậu sẽ còn gặp lại"

Cung Âu bớt đi vài sự lo lắng

" được"

Lưu Yên cởi bỏ khuôn mặt mặt nghiêm túc lúc nãy mà cười ngọt ngào

" đi mua đồ ăn về nhà ăn đi. Cậu bao"

Cung Âu liếc Lưu Yên

" được được “

Lưu Yên nghe tới đồ ăn thì mắt sáng rực mà kéo tay Cung Âu.

Hôm nay Cung Âu mặc một bộ đồ ngủ màu hồng nhìn rất dễ thương không che được da thịt trắng hồng. Nhìn vào cả nam lẫn nữ điều muốn che chở cho anh. Khuôn mặt trắng hồng càng nhìn càng bị cuống hút vào vẻ đẹp trời ban cho Cung Âu

Nhà anh có mở một tiệm bánh ngọt. Anh khi rảnh hay qua đó những người con gái ở đó rất thích anh toàn kêu anh là “ tiểu mỹ thụ của lòng chị"

Cung Âu nghe riết cũng quen