Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 262




Thằng An anh đột nhiên anh hất tay Đế Khả ra

đây là lần đầu tiên anh có cảm giác lạ nên theo bản năng mà làm.



Đế Khả cô buồn hiu nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc

" anh chê tui không sexy hả?"

Đế Khả cô nói xong thì ngã ra ghế mà ngủ

Thằng An anh lắc đầu mà chạy thẳng về nhà anh.

Lúc anh dừng xe lại thì Sở Kì từ trong nhà đi ra

" ủa cậu về rồi sao?"

Thằng An anh mở cửa xe ra nhìn Sở Kì mà gật đầu

" tôi có đem một người về nữa"

Sở Kì anh rất thích làm bạn với mọi người nên liền vui mừng mà chạy lại cửa kế bên

" để tôi mở cửa cho vị khách đó nào. lâu rồi tui mới thấy cậu vẫn người lạ về đó"

Thằng An anh lại đứng kế bên Sở Kì

" mở ra đi là cậu sẽ biết lạ hay quen thôi"

Sở Kì anh liền mở cửa nhìn vào thì anh hơi ngạc nhiên mà nhìn Thằng An

" anh đừng nói anh nhớ Đế Khả quá mà đánh cô ấy ngất?"

Thằng An anh cau mày

" có mà đánh cậu ngất thì có"

Sở Kì anh đi định đưa tay bế Đế Khả thì thằng An liền bế trước

" tôi bế cô ấy còn cậu chuẩn bị đồ ăn cho tôi"

Thằng An anh quay vô thì để lộ đuôi của mình

Sở Kì liền nhìn thấy mà đóng cửa xe lại

" Sao bao năm thì cậu cũng biết yêu rồi"

Sở Kì nói rất nhỏ giọng thì không biết vui hay buồn

Sở Kì anh rất thích nấu ăn vã lại anh nấu ăn cũng cực kì ngon không thua gì ở nhà hàng cả.




Sở Kì anh lúc trước ở hành tinh của mình anh là một quân nhân bảo vệ hoà bình cho mọi người.

Chế tạo anh ra để chiến đấu nhưng cũng có sở thích của mình vì mọi người ở đó luôn nghĩ sống thì phải có sở thích. Họ đối xử rất công bằng với nhau, con người và robot sống rất hoà bình với nhau.

Sở Kì anh không biết nên làm món gì mà mở tủ lạnh ra bên trong có rất nhiều đồ ăn để làm đủ các món. có cả đồ hộp phòng lúc anh làm biến giống như bây giờ đây




Sở Kì anh lấy đồ hộp ra mà làm anh có làm thêm bánh ngọt vì hôm nay nhà có khác người ta nói khách đến nhà không trà cũng bánh.

Sở Kì anh làm bánh hơi lâu nên anh làm đồ hộp xong thì bỏ ra dĩa anh làm hai dĩa cho họ một dĩa là nhớt và những con ốc sên của Sở Kì robot chỉ được ăn ốc và nhớt những thứ khác ăn vào là hỏng mất.

nhưng những món này cũng rất ngon.

Sở Kì anh bày ra bàn thì liền lên tiếng

" mọi người xuống ăn cơm"

Sở Kì anh không đem thức ăn cho Đế Khả vì lúc nãy anh thấy cô đã ngủ mất rồi.