Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 196




Lưu Yên cô và Đế Kim ngồi đối diện nhau Đế Khả cô ngồi kế Lưu Yên thì lên tiếng

" chị đợi em với anh hai em có lâu không?"

Lưu Yên cô gắp đồ ăn bỏ vô bát cho Đế Kim thì lên tiếng



" chị vừa nấu xong là chị điện em đấy. Do chị ngủ quên"

Đế Kim gắp cá vào một đĩa nhỏ thì lấy hết xương ra mà bỏ vào bát cho Lưu Yên

" kể từ bây giờ tôi sẽ cho em ăn gấp 2 lần bình thường"

Lưu Yên cô nhìn Đế Kim

" nhưng em không muốn béo"

Đế Kim anh nhìn Lưu Yên

" nên nhớ bây giờ em không còn nuôi một mình em nữa mà là nuôi hai người"

Đế Khả kế bên nghe vậy thì nhìn Đế Kim

" là sao anh hai?"

Đế Kim anh lấy cơm lên ăn thì nhìn Đế Khả

" là như vậy đó"

Đế Khả cô nhìn Lưu Yên xong thì nhìn Đế Kim

" Chị dâu có thai sao?"

Đế Kim anh gật đầu

Đế Khả nghe vậy thì đứng bật dậy

" Thật sao?"

Đế Kim anh cau mày

" Làm gì?"

Đế Khả cô cười ngọt ngào nhìn Đế Kim

" Vậy là em sắp có cháu rồi"

Lưu Yên cô thở dài mà vỗ vỗ cô ghế phía sau của Đế Khả

" Em ngồi xuống trước đi"

Đế Khả cô nghe vậy thì ngồi xuống

" Mai mốt em rảnh em sẽ dẫn chị đi mua đồ bầu nha"

Lưu Yên cô cau mày nhìn Đế Khả

" Chị vừa có thai thôi nên còn mặc mấy bộ đồ bình thường được mà"

Đế Khả cô lắc lắc ngón tay

" Không được em muốn cháu em thoải mái kìa"

Lưu Yên cô gật đầu đại bây giờ cô rất đói chỉ muốn ăn cơm thôi.

Lúc ăn cơm xong đã là gần chiều Lưu Yên và Đế Khả rửa chén bát xong thì đi ra phòng khách ngồi Đế Kim thì anh ăn xong đã lên thư phòng để xử lí công việc.

Đế Khả cô rót một ly nước thì lên tiếng

" Em lên cho chị dâu uống nước nha"

Lưu Yên cô gật đầu

" Được"

Lưu Yên cô lấy thức ăn của Bo Bo và Mỡ Mỡ thì đỗ vào chỗ thức ăn cho chúng.

Bụng Lưu Yên chưa bự nên cô ngồi xuống cũng tương đối dễ nhưng những chiếc quần jeans thì cô mặc hơi chặt nên cô chỉ mặc váy ngủ ở nhà.




Lưu Yên cô bỏ bịch thức ăn xuống thì cô buồn nôn mà chạy vào bếp mà nôn.

Lưu Yên cô không nôn được gì cả Lưu Yên cô rót nước uống thì vỗ vỗ ngực mình

" Khó chịu quá đi"

Đột nhiên trên phòng Cung Âu có tiếng hét của Đế Khả vọng xuống

" Vợ của anh Đế Kim ơi chị dâu tỉnh rồi"

Lưu Yên nghe vậy thì liền chạy lên mà mở cửa vào.

Lúc vào thì cô thấy Cung Âu ngồi dựa lưng vào phía sau thành giường nhưng có lót một cái gối.

Lưu Yên cô liền chạy lại

" Cung Âu cậu biết tớ lo cho cậu lắm không?"

Cung Âu môi anh tái nhợt khuôn mặt thì không có chút hồng hào nào

" Không phải bây giờ tớ cũng lại rồi sao?"

Đế Khả cô đặt ly nước xuống bên cạnh thì lên tiếng

" Em xuống dưới nấu miếng cháo cho chị dâu"

Lưu Yên cô gật đầu

" Làm phiền em rồi"

Đế Khả cô khoác tay ý là không phiền thì đi ra ngoài đóng cửa lại.

Lưu Yên cô mới lấy ly nước lên mà đưa cho Cung Âu

" Cậu uống đi"

Cung Âu cười ngọt ngào thì cầm lấy ly nước mà uống.

Uống vào thì cổ họng anh hơi đau nhưng một lát thì hết tại nữa tháng rồi anh không uống một giọt nước nào anh sống là nhờ truyền nước biển