Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 190




Thằng Kai lườm Thằng An thì lên tiếng

" đi về thôi"



Đế Khả nhìn xung quanh lúc nãy còn thấy thằng T bây giờ đâu rồi?

" Thằng T đâu?"

Thằng Kai nghe vậy thì nhìn xung quanh

" chết mẹ thằng T nó một mình đi ra ngoài đó rồi"

Thằng Kai nói xong thì lật đật chạy ra ngoài Đế Khả thấy thế cũng chạy theo đàn em phía sau cũng đi theo sau.

Lúc đi ra thì thấy Thằng T bị bao vây bởi 10 thằng cao to lực lưỡng nếu 5 thằng thì anh cố gắng còn đánh được 10 thằng thì anh thua.



Đế Khả cô cầm súng ra thì bắn 5 phát đạn trúng 5 thằng.

Thằng Kai và Thằng T đánh 5 thằng còn lại nhưng do thằng T trúng đạn ngay vai máu chảy rất nhiều nên sức lực không còn mạnh nữa đánh chỉ đủ gãi ngứa cho bọn chúng.

Thằng Kai thì hạ gục 4 thằng. Thằng T mình nó mà đánh một thằng hoài không xong.

Đế Kim cô mới rút súng ra nhắm ngay mà bắn.

Do cô đứng gần nên lúc bắn xong thì máu văng lên cả áo khoác của cô đang mặc Đế Khả cô cau mày khó chịu nhưng cô vẫn giữ vẻ lạnh lùng.

Thằng T nhìn Đế Khả thì cô lên tiếng

" Kai cậu chở T về trước"

Thằng T nghe vậy thì lên tiếng

" còn cậu?"

Đế Khả nghe vậy thì đi đến bên cạnh Thằng Kai nói gì thì thầm

Đế Khả nói dứt lời thì Thằng Kai cười ngọt ngào

" cậu tối ngày chỉ biết như thế nhưng tớ sẽ ủng hộ"

Đế Khả vỗ vai Thằng Kai

" thế cậu mau đi đi"

Thằng Kai nghe vậy thì dìu Thằng T. Trong lòng anh muốn ở lại nhưng do sức lực anh không cho phép.

Đế Khả cô lụm dưới đất lên con dao thì gạch một đường ngay tay. Thì quăng con dao xuống đất thì lấy tay che vết thương đó lại.

Thằng An vừa đi ra thì Đế Khả vừa quay lại.

Thằng An nhìn xuống tay Đế Khả thì bất giác cau mày

" cô bị làm sao?"

Đế Khả nhìn Thằng An mà nước mắt rưng rưng

" tôi đau quá “

Thằng An nghe vậy thì cởi áo khoác trên mình Đế Khả xuống

" cô làm bẩn áo tui rồi"

Đế Khả nghe vậy thì cau mà

" anh không lo cho tôi mà đi lo cho áo anh à?"

Thằng An nhướng mày

" cô là người lạ tôi lo cho cô tôi được gì?"

Đế Khả cô rạch một đường nhỏ nhưng cô không hiểu sao máu chảy rất nhiều đến nổi cô ngất lịm đi. Nhưng cô vẫn cảm thấy có một bạn tay đỡ cô mùi hương rất quen