Lưu Yên cô nằm trong phòng tận lăn qua lăn lại đi qua đi lại mà đợi Đế Kim.
Cô không biết Đế Kim có giận cô hay không nữa lúc đó do cô đau lòng không thể kiểm soát nổi lời nói của mình.
Lưu Yên cô nằm xuống một lúc thì ngủ quên lúc cô giật mình thức dậy thì đã là 7 giờ cô bật điện thoại lên xem thì không có cuộc gọi hay tin nhắn của Đế Kim.
Lưu Yên thở dài mà bấm vào số Đế Kim. Rất nhanh được nói máy nhưng không ai bất máy Lưu Yên cứ như thế mà gọi cuộc thứ 5 thì Đế Kim bắt máy
" Có chuyện gì sao?"
" Hôm qua anh không về nhà?"
" ừm"
" Hôm nay anh về nhà đi em sẽ nấu món anh thích coi như xin lỗi anh"
Đế Kim nghe xong thì cúp máy.
Lưu Yên cô bước xuống mà thay một bộ váy ngủ màu hồng ngang gối.
Lưu Yên cô bước ra ngoài thì nhìn phòng kế bên là phòng của Cung Âu thì Lưu Yên mở cửa nhẹ nhẹ đi vào.
Cung Âu vẫn nằm ở trên giường bệnh mà không mở mắt ra hay nói chuyện cô ghét cái cảm giác Cung Âu đột ngột im lặng làm cho cô rất khó chịu.
Lưu Yên đi lại kéo ghế ngồi ngay bên cạnh
" Cậu mau khoẻ lại đi tớ sẽ làm món cậu thích ăn nhất"
Lưu Yên cô rót ly nước thì lấy bông gòn chấm chấm lên môi Cung Âu.
Lưu Yên cô đặt li nước xuống
" Tớ phải đi mua đồ ăn chiều tớ vào chơi với cậu nữa"
Lưu Yên nói xong thì đi ra ngoài mà đóng cửa lại.
Đột nhiên điện thoại cô có tin nhắn cô bật lên xem là Đế Kim
" Hôm nay tôi sẽ về"
Lưu Yên cô đọc xong thì bất giác trên môi cô nở nụ cười ngọt ngào thì đi xuống bên dưới chỉ có Đế Khả Bo Bo và Mỡ Mỡ.
Lưu Yên cô nhìn Đế Khả thì lên tiếng
" Hôm nay em muốn ăn gì không? Chị sẽ nấu cho em ăn coi như công sức mấy nay em chăm sóc Mỡ Mỡ dùm chị"
Đế Khả cô lắc đầu
" Em ăn món gì cũng được. Chị nấu là em ăn"
Lưu Yên cô cười ngọt ngào mà đi ra khỏi biệt thự Lưu Yên cô không bắt taxi mà đi bộ.
Trời không nắng ngược lại còn rất mát mẻ bây giờ có những người đi làm cũng có vài người đi chợ như cô.
Lưu Yên cô đi thì ai cũng nhìn một cô gái mặc bộ váy ngủ đi chợ chưa bao giờ là đẹp đến như thế.
Lưu Yên cô đi mua tất cả những đồ cần nấu thì trên đường đi về có một người kêu cô
" Lưu Yên"
Lưu Yên cô quay lại nhìn thì là Tú Anh người cô ghét nhất. Nhưng cô vẫn nở nụ cười
" Tú Anh không phải bà ở Thành Phố X sao?"
Tú Anh đi lại mà khoát vai Lưu Yên tay cô xách đồ đã nặng lắm rồi bị khoát vai còn nặng thêm
" Tôi qua đây để đi du lịch với bạn trai"
Tú Anh cô mặc bộ váy body đen tóc thì dài màu nâu uốn phần đuôi Lưu Yên lên tiếng
" Bà buông ra để tôi kêu taxi chở đồ về nhà tôi trước đã"
Tú Anh nghe thấy vậy thì đưa tay bắt taxi cho Lưu Yên.
Lưu Yên bỏ đồ lên taxi thì nói địa chỉ cho người taxi.
Tú Anh cô cố gắng nghe địa chỉ nhưng không nghe được gì cả
Taxi chạy đi thì Lưu Yên nhìn Tú Anh
" Bạn trai cậu đâu?"
Tú Anh nghe vậy thì chỉ về phía bên cửa hàng quần áo
" Đang lựa đồ cho tớ. Hay tớ với cậu qua quán bên kia ngồi đi"
Lưu Yên gật đầu thì đi vào quán ngồi.
Người phục vụ đi lại
" Hai chị uống gì ạ?"
Lưu Yên cô lên tiếng
" Cho ly nước cam"
" Cho ly sinh tố thanh lông bỏ hột"
Người phục vụ nghe vậy thì cười ngượng
" Bên em không có loại đó"
" Thế cho ly nước ép dâu"
Nói xong người phục vụ đi vào.
Tú Anh nhìn từ trên xuống dưới của Lưu Yên thì lên tiếng
" Lúc trước tôi nhớ cậu từng là một thời hoa khôi của trường sao bây giờ lại giống mấy bà nội chợ thế?"
" Giống lắm sao?"
Tú Anh gật đầu
" Rất giống"
" Dù gì tôi cũng có chồng rồi cũng đâu thể nào ăn mặc hay trang điểm như cậu"
Tú Anh nghe câu thì tức đến đỏ mặt ý của Lưu Yên là nói cô ăn mặc lố lăng.
" Cậu có chồng rồi sao? Tớ nghe nói những bà nội chợ như cậu thì không có tiếng nói ở trong nhà chỉ biết phụ thuộc vào chồng"
Người phục vụ bưng nước ra thì Tú Anh bưng ly của mình xong bưng ly của Lưu Yên mà cố tình làm đổ lên mình cô
Người phục vụ thấy vậy liền lên tiếng
" Để em"
Tú Anh cô lên tiếng
" Cậu cứ để đó “
Người phục vụ nghe vậy thì gật đầu mà đi vào
Đế Kim anh vô tình chạy xe ngang chỉ định ngắm Lưu Yên một chút thì gặp cảnh này.
Đế Kim anh thấy cô gái ngồi đối diện vợ anh là cố tình làm đổ nước
Đế Kim anh vẫn ngồi ngoài xe quan xát mà không đi vào