Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 16: Lớn Tiếng Thật Đấy




Lưu Yên đưa mắt nhìn lên lầu

" ây do tiểu mỹ thụ cậu đến rồi à"




Lưu Yên là cố tình nói lớn để Thế Hào nghe được

Cung Âu đưa ánh mắt ghi ngờ nhìn Lưu Yên

" ể cậu la lớn như vậy làm gì?"

Lưu Yên lắc đầu rồi cười kéo cậu vào ghế bên kia ngồi xuống vỗ vỗ vai cậu. Nhìn lên lầu cô nói lớn thế mà sư quynh cô chẳng lẽ không nghe được sao.

Lưu Yên vừa định mở miệng kêu Thế Hào thì anh từ phòng bước ra đi từ từ xuống ánh mắt luôn dáng lên người Cung Âu.

Lưu Yên chở lại chỗ mình ngồi kéo tay Đế Kim

" anh đi lên phòng với tôi đi"

Đế Kim liếc Lưu Yên khi không lại bảo lên phòng

" làm gì?"

Lưu Yên tức đến muốn đấm anh một phát cho xong nhưng vẫn cố gượng cười

" anh đi lên theo tôi"

Nói xong kéo tay Đế Kim lên vừa đi vừa nhìn Cung Âu

" tiểu mỹ thụ ở đây đợi tớ nha"

Cung Âu không kịp lên tiếng thì cô đã vào phòng bây giờ phòng khách chỉ có hai người không khí ngột ngạt.

Thế Hào thấy vậy bắt chuyện trước

" tiểu mỹ thụ em thích xem phim không?"

Cung Âu là người rất thích coi phim.

" có em rất thích"

Thế Hào cười ôn nhu

" vậy lên phòng anh mình coi phim"

Cung Âu bị nụ cười của anh hớp hồn tim thì đập nhanh như muốn rớt ra những cố bình tĩnh

" được"

Cung Âu là người hơi ngây thơ nên không suy nghĩ nhiều mà đáp ứng ngay.

Thế Hào đi lên trước Cung Âu đi theo sau.

Thế Hào phòng kế Lưu Yên nên bên Thế Hào làm gì lớn tiếng thì bên Lưu Yên sẽ nghe hết không xót thứ gì vã lại ngồi sân thượng họ cũng rất gần nhau có thể trèo qua trèo lại cũng rất dễ.