Tất cả vị bác sĩ nghe vậy thì liền mà rung sợ mọi người bên ngoài điều biết Đế Khả cô tàn nhẫn không thua kém anh trai của mình.
" được tôi sẽ cố hết sức"
Đế Khả cô nhếch mép
" cố hết sức? Nếu chị dâu tôi không tỉnh lại thì từng người từng người một các người đừng hòng giữ được mạng mà bước ra khỏi đây"
Một vị bác sĩ già dặn nhất ở đó bước lên trên
" tiểu thư Đế Khả bây giờ chỉ còn cách trong chờ vào chị dâu cô"
Đế Khả cô nghe xong liền bật đứng dậy
" tôi chẳng biết mời một lũ vô vụng như các người về đây làm gì cút"
Mọi người nghe vậy thì liền gật đầu mà đi ra ngoài nếu ở trong đây thì họ là người khổ.
Đế Khả thấy mọi người đi ra ngoài thì liền ngồi xuống kế Cung Âu
" chị dâu chị mau tỉnh đi em và mọi người lo cho chị lắm"
Đế Khả cô biết cô nói một mình cô nghe thôi nhưng bây giờ cô thực sự chẳng biết làm gì cả? Giết hết bọn ngoài đó thì chị dâu cô có tỉnh lại.
" chị dâu chị cố lên nha chị phải mau tỉnh đó bây giờ Thế Hào rất nhớ chị"
Cung Âu anh nghe thấy hết nhưng anh lại không mở mắt ra được như có cái gì đó đè lên mí mắt anh mà nó nặng trĩu.
Cung Âu anh muốn nói gì đó cũng chẳng thể nói được khẩu hình miệng của anh không thể mở ra được.