Đế Khả cô nhìn Lưu Yên
" thế chẳng phải đàn ông cũng là động vật ăn thịt hả chị dâu?"
Lưu Yên cô nghe câu này thì đúng rất có lí
" đúng đàn ông là loài ăn thịt người “
Đế Khả cô gật đầu mà cười nhìn chị dâu mình
" anh hai em cũng là loài ăn thịt chị dâu"
Lưu Yên cô nghe câu này thì hơi ngượng
" chị thấy em đừng nên yêu sớm nếu không sẽ rất mệt a"
Đế Khả cô đứng dậy
" khi nào em kiếm được một anh chàng đẹp trai giàu thật giàu đến đó em sẽ yêu"
Lưu Yên cô bĩu môi nhìn Đế Khả
" em đang lấy anh hai em làm mẫu sao?"
Đế Khả cô đưa ngón cái lên nhìn Lưu Yên
" ting chị đoán trúng rồi"
Lưu Yên cô gật đầu mà rót li nước
" cũng đúng em trên ngàn người chỉ dưới có mình anh hai em thôi"
Đế Khả cô quay lưng lại nhìn Lưu Yên
" em thấy chị còn hơn em í chứ"
Lưu Yên cô khó hiểu mà nhìn Đế Khả
" tại sao?"
Đế Khả cô ngồi xuống kế
" từ khi có chị anh hai em không cưng em nữa toàn cưng chiều chị thôi"
Lưu Yên cô cười ngọt ngào
" khi nào em có chồng đi anh hai em sẽ cưng em nhất luôn"