Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 103




Thành Quốc thở dài

" tôi đi ngủ đây"

Thế Hào nhìn anh bĩu môi



" cậu chỉ biết ăn với ngủ còn tôi đi làm việc công bằng ở đâu?"

Thành Quốc đứng dậy nhìn Thế Hào

" muốn công bằng thì đi thăm ba chị dâu đi ở đó nói nhảm"

Thành Quốc nói xong thì đi lên phòng hôm nay thực sự Thành Quốc rất mệt vừa chăm sóc cho Lưu Bạch và ba của Lưu Yên




hôm nay anh có bảo y tá giỏi nhất trong bệnh viện chăm sóc ba của chị dâu rồi nên anh cũng hơi yên tâm.

Thế Hào nghe vậy cũng có lí mà chạy tới bệnh viện tìm phòng của ba chị dâu anh. Người tiếp tân ở bệnh viện biết anh nên cũng cung kính

" anh Thế"

Thế Hào nghe thì gật đầu

" cho hỏi phòng ba chị dâu tôi ở đâu?"

tiếp tân nghe vậy thì lều trả lời

" là phòng bác sĩ Thành Quốc kêu chăm sóc đặt biệt đúng không ạ? Là phòng 1009"

Thế Hào nghe xong thì liền đi mà không nói một lời cảm ơn gì với người tiếp tân.

lúc lên thì anh Thấy Lưu Bạch và mẹ Lưu Yên

Anh liền gõ cửa đi vào

" xin chào dì với em. Chị Lưu có nhờ con tới đây chăm sóc bác trai"

Mẹ Lưu Yên nghe vậy thì gật đầu cười ôn nhu

" cháu ngồi đi"

Thế Hào quan sát mẹ Lưu Yên khuôn mặt hiền từ phúc hậu. Còn chị dâu không biết sao lại hung dữ không giống mẹ mình chút nào nhưng vẫn có nét đẹp giống mẹ lẫn ba.

Thành Quốc ngồi xuống kế giường bệnh của ba Lưu Yên

" tôi là bạn của chị em Thế Hào"

Lưu Bạch thấy vậy thì cũng gật đầu

" tôi tên Lưu Bạch em trai của chị Lưu Yên"

Thế Hào quan sát Lưu Bạch thì rất đẹp trai ngũ quan tin sảo con ngươi màu xanh da thì trắng không kém vợ anh xíu nào.

" cứ gọi tôi là anh là được"

Lưu Bạch chỉ gật đầu ba anh đang nằm ở đây anh thực sự không có tâm trạng để tán gẫu. tính của anh tuy có hơi lạnh lùng nhưng không giống với Đế Kim

Thế Hào thở dài gia đình của Lưu Yên càng gặp thì càng làm cho người ta ngạc nhiên chị thì hung dữ em thì trầm tính chị em chẳng giống nhau gì cả.




Mẹ Lưu Yên thấy không khí hơi khó chịu mà lên tiếng

" mẹ đi xuống dưới mua đồ ăn cho tụi con"

Thế Hào nghe vậy thì lên tiếng

" con đi với bác"

Mẹ Lưu Yên chưa kịp gì mà Thế Hào đã ra mở cửa sẵn mẹ Lưu Yên chỉ cười

" được được đi thôi"

Thế Hào đóng cửa lại nhìn Lưu Bạch lạnh lùng giống lão đại anh thì ở đó mà chơi một mình đi.

Lưu Bạch như không để ý mà chỉ nắm tay ba anh.

Thế Hào đỡ mẹ Lưu Yên đi xuống từ từ

" bác ơi sao mà Lưu Yên không giống bác gì hết?"

Mẹ Lưu Yên nghe vậy thì cười

" sao lại không giống?"

Thế Hào thở dài

" Lưu Yên hung dữ bác thì lại hiền như vậy"

Mẹ Lưu Yên nghe vậy thì nhìn Thế Hào

" nó hung dữ như thế thôi chứ rất tốt cháu có nghe nói là độc mồm độc miệng chứ không độc lòng chưa?"

Thế Hào nghe vậy thì gật đầu lia lịa

" vâng cháu tên Thế Hào"

Mẹ Lưu Yên vừa đi vừa nói

" hồi nãy cháu nói dì có nghe rồi"

Thế Hào gật đầu rồi cười ngọt ngào

" mai mốt bác muốn ăn gì nói với cháu là được không cần xuống đây đâu"

Mẹ Lưu Yên nghe vậy thì lắc đầu

" làm phiền cháu như vậy sao được"

Thế Hào bấm nút thang máy mà đỡ mẹ Lưu Yên bước vào

" không phiền dù gì cũng là người chung một...công ty"

Thế Hào nói xong thì quay qua vỗ vỗ miệng mình xém nửa thì đã nói chung một nhà

Mẹ Lưu Yên thì không suy nghĩ nhiều mà do dựt gật đầu

" thế nhờ hết vào cháu"