Tổng Tài Ngược Thê: Yêu Không Lối Thoát (Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ)

Chương 519




Chương 520

Đường Hàn Khiết nóng nảy, đập mạnh vai vào anh ta và bước ra ngoài, không quên cảnh cáo anh ta: “Dù tên tuổi và danh tiếng của anh có lớn tới đâu thì tôi cũng không- bao- giờ để Elly đến với anh, tin tôi đi, anh sẽ không muốn nếm thử hậu quả khi làm tổn thương Elly đâu.

Nụ cười đạo đức giả trên khuôn mặt Herbert tắt hẳn, đôi mắt xám của anh ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt không chớp.

Buổi chiều lúc ở toà tháp, anh ta không hề thấy Đường Hàn Khiết có mặt còn tưởng anh ấy là kiểu công tử bột lừa tình Elly, loại người như vậy không xứng để anh ta để tâm.

Nhưng không ngờ tối nay lại gặp anh ấy trong phòng tập boxing này.

Phải thừa nhận rằng, cách anh ta đấm, có chút khác biệt.

Nhưng chút khác biệt này cũng không giữ được sự kiên nhãn của những người như Herbert.

“Vậy thì chúng ta cùng chờ xem, anh Đường, anh có biết người cuối cùng nói lời cay nghiệt với tôi giờ cây đã mọc cao trước bia mộ rồi, có điều biết đâu anh sẽ có một kết quả khác? Dù sao thì anh… cũng khá thú vị.”

Nói xong Herbert quay người rời đi, bốn vệ sĩ không biết từ đâu xông ra,bọn họ theo sau anh ta như bốn vị thần hộ mệnh, bảo vệ chắc chắn sau lưng anh ta..

Đường Khải Hiên nghiến răng nhớ lại ánh mắt Herbert vừa rồi nhìn anh ấy từ trên xuống dưới, cảm thấy ánh mắt của vị hôn thê của Elly này quả thật ngày một khác.

Sáng sớm tại Las Vegas.

George Patton dũng mãnh lái xe xuống đường cao tốc, phía sau anh ta là một chiếc ô tô màu đen rất kín đáo đi theo sau anh ta cách đó không xa.

Hai chiếc xe này kết nối bluetooth với nhau và nói chuyện..

“Tổng giám đốc Hoắc, rẽ phải ở ngã tư tiếp theo”

“Biết rồi” Hoắc Anh Tuấn gật đầu, lần này tốc độ làm việc của La Cơ Vị Y rất đáng được khen ngợi, chỉ chưa đến năm phút là La Cơ Vị Y đã tới nơi, hơn nữa anh ta còn xác định được tọa độ chính xác của điểm đến.

Hai chiếc xe nối đuôi nhau đi hết bốn mươi phút, Hoắc Anh Tuấn nhìn ba cái ngã ba phía trước, hỏi: “Cậu có chắc là đi thẳng không?”

La Cơ Vị Y rất chắc chắn, “Đúng vậy, màn hình định vị vệ tinh nói rằng chính là ở phía trước mười km”

Hoắc Anh Tuấn đặt tay trái lên cửa kính xe, dùng ngón tay gãi gãi cảm một lúc,, dứt khoát nói: “Không, nghe tôi rẽ phải.”

“Vâng, cảnh báo cấp một.”

Hai chiếc xe lớn chạy qua đám cỏ dại trên đường, một lúc sau, một thị trấn rất đẹp và xa hoa đã hiện ra trước mặt.

Màn sương sớm chưa tan, hơi nước trong không khí càng tô thêm vẻ đẹp mơ hồ cho phố thị.

La Cơ Vị Y ngẩn người nhìn hệ thống định vị vệ tinh, “Sếp Hoắc, đây … trên bản đồ đây là một thanh phố bỏ hoang”

“Bây giờ anh biết vì sao vừa rồi tôi rẽ phải chưa? Vừa rồi radar cho thấy nhiệt độ và hàm lượng carbon dioxide ở phía bên phải cao hơn so với phía trước – đây không bao giờ có thể chỉ là một thành phố bỏ hoang” Hoắc Anh Tuấn đeo lên chiếc kính râm, thắt lưng phía sau còn đeo một vật gì đó màu đen ánh bằng kim loại, “Nhanh nhẹn, cảnh giác, đi theo tôi..”

“Vâng, vâng!”

“Xem ra Hoắc Anh Tuấn không hề ăn hại như trong lời đồn.Nhưng chuyện này còn bất ngờ hơn. Chẳng qua là người thừa kế không được học hành, không khéo còn tham ô tài sản gia đình. Tại sao lại phải chê giấu hành tung?”

Trong lúc đang phân tích, hai người đi qua thị trấn bừng sáng này, người đi đường rất tò mò về hai kẻ đột nhập này, nhưng cũng không hề ngăn cản gì…