Tắm rửa xong cô mặc chiếc đầm ngủ hai dây dài đến đầu gối để lộ ra xương quai xanh quyến rũ. Định là tắm xong đi xem anh thế nào nhưng vừa mặc áo choàng lên thì anh vào. Cô ngửi rõ mùi rượu nồng trên người anh liền chạy lại đỡ anh
"Dương sao anh lại uống rượu"
Đỡ anh lại giường nằm cô chạy vội xuống nhà bếp pha cho anh cốc nước chanh để giải rượu.
"Dương mau uống đi"
Hạ Tiêu Lạc đưa cốc nước chanh cho anh anh cầm lấy uống một hơi cạn sạch. Cô thấy anh rất lạ từ khi ở buổi tiệc về không biết anh đã bị gì mà giờ còn uống rượu
"Dương có chuyện gì nói em nghe được không?"
Kiều Trạch Dương gục lên vai cô ủ rũ trả lời
"10 năm rồi hôm nay anh lại gặp ông ấy"
Lúc này cô hiểu ra mọi chuyện rồi thì ra người tên Hứa Tư Vũ kia là em trai cùng cha khác mẹ của anh còn người gọi anh là ba của anh. Cô hiểu được cảm giác của anh nhẹ nhàng vuốt lưng anh an ủi
"Vẫn còn em ở đây mà anh đừng buồn"
"Cũng may anh vẫn còn có em ở đây"
An ủi một lúc tâm trạng anh cũng bình ổn lại, lần đầu tiên cô thấy gương mặt yếu đuối này của anh
"Dương sau này có chuyện gì hãy nói với em được không đừng chịu đựng một mình"
Anh gật gật đầu càng siết chặt vòng tay ôm cô không buông
"Anh đi tắm đi tắm khuya không tốt nhanh lên nào"
"Ư...muốn ôm em thôi"
"Nào mau bỏ em ra đi tắm đi. Tắm khuya không tốt cho sức khỏe mau lên"
Lời vợ nói không thể không nghe anh đành đứng dậy đi vào nhà tắm. Nghe có tiếng nước chảy cô mới yên tâm. Cô leo lên giường nằm bấm điện thoại đang lướt lướt xem bảng tin thì nhận được tin nhắn của Bạch Lộ Hy
/Mai ăn gì chị mua cho ăn?/
/Ăn gì cungc được mị không kén chọn/
Anh bước leo thẳng lên giường ôm cô, anh si mê mùi cơ thể của cô cứ hít lấy hít để.
"Đừng cắn anh cắn mai sao em đi làm được"
Mặc cô nói gì Kiều Trạch Dương liền cúi xuống áp môi mình lên môi cô hôn cuồng nhiệt Hạ Tiêu Lạc cũng đáp trả lại nụ hôn, môi lưỡi quấn quýt lấy nhau. Tay không an phận mà luồn vào trong váy của cô vì buổi tối cô không mặc áo ngủ nên anh dễ dàng mà chạm đến đôi gò bồng của cô xoa nắn nó.
"Ưm...ưm..ưm"
Tiếng rên mị kiều của cô làm dục vọng của anh càng tăng cao. Anh cởi bỏ áo choàng ra để lộ cậu bé đã ***** **** anh đưa cậu bé từ từ vào bên trong cô
"Ưm... Dương...đau..."
Vừa kích thích vừa đau khiến cô phát ra những tiếng rên rỉ, hai tay cô bấu chặt lưng anh. Anh nhịp nhàng luận điệu ra vào bên trong cô, anh làm cô hết tư thế này đến tư thế khác đến khi Kiều Trạch Dương thoả mãn mới chịu tha cho cô.
Cô mệt nhừ người nên đã ngủ thiếp đi, anh nằm vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô thầm nghĩ "Mình thật may mắn khi có cô bên cạnh". Anh nhẹ nhàng đặt lên chán cô một nụ hôn
"Bà xã ngủ ngon. Anh yêu em"
Kiều Trạch Dương ôm cô vào lòng ngủ một giấc tới sáng.
Sáng hôm sau
Tiêu Lạc thức dậy quần áo đã được thay sạch sẽ, chăn ga cũng được đổi sang cái mới. Nhìn bên cạnh đã không có ai chỉ có mảnh giấy được đặt trên bàn. Cô cầm tờ giấy lên đọc
(Em cứ nghỉ ngơi đi ở bệnh viện anh đã xin nghỉ giúp em rồi. Yêu em)
Cô mỉm cười, xuống giường đi VSCN. Xuống nhà má Trương đang dọn dẹp lau chùi
"Chào má Trương"
"Con dậy rồi sao, cậu chủ dặn con phải ăn uống đầy đủ. Để má hâm lại đồ cho con"
"Dạ"
Má Trương vào bếp hâm lại đồ ăn, cô buồn chán không biết làm gì liền ngồi mở tivi xem
______Hết chương 33______