Tổng Tài Lạnh Lùng, Chờ Em Nói Yêu Tôi

Chương 58: Đặc biệt!




Triển Phong khụ khụ vài cái, thấy không ai quan tâm mình, vì thế mở miệng nói "Lâm Văn xác thực không phải vợ của Triển Tuấn"

Quả nhiên, những lời này vừa ra khỏi miệng, lập tức làm tiểu Huân chú ý "Anh là ai? Có liên quan gì?" Tiểu Huân khẩu khí không tốt nói.

"Tôi mới là chồng của Lâm Văn" Triển Phong vừa thấy tiểu Huân dùng khẩu khí xem thường nói chuyện với mình, lập tức hét lớn.

"A?!" Tiểu Huân kinh ngạc nhìn Triển Phong, này...... này...... Triển phu nhân có hai đứa con? Hay là...... Hay là anh đẹp trai trước mặt là con riêng của Triển phu nhân? Cho nên Triển phu nhân mới không nhắc tới? Tiểu Huân cảm thấy rất có thể là như vậy. Cảm giác Triển Tuấn và Triển Phong rất có nét giống nhau nha. Còn nữa, chính là cảm giác khi Triển Tuấn đứng gần Lâm Văn, ánh mắt họ tuyệt đối không thân mật, cảm giác không giống vợ chồng, giống cái gì đây? Anh em? Đúng đúng, cảm giác giống như hai anh em vậy. Mà cũng không đúng nha, vừa rồi Triển Tuấn nói Lâm Văn là vợ của em gái hắn, vậy...... vậy...... Chuyện này rốt cuộc là chuyện gì vậy, tiểu Huân rối rắm, lông mi đều phải thắt lại.

"Tiểu Huân, đến đây, lại đây ngồi, anh sẽ giải thích cho em nghe." Triển Tuấn kéo tiểu Huân lại ngồi xuống chậm rãi nói.

"Muốn nói cái gì, nói nhanh đi" Tiểu Huân dùng sức đẩy tay Triển Tuấn ra, tự mình đi qua.

Lâm Văn và Triển Phong nhìn nhau liếc mắt một cái, hai người đồng thời nở nụ cười, xem ra hai người đã hiểu được vì cái gì sáng sớm Triển Tuấn đã gõ cửa phòng họ, thì ra là cũng muốn lấy vợ rồi.

Triển Phong ôm Lâm Văn cũng hướng quầy bar đi tới, bốn người ngồi song song nhau, Lâm Văn cùng tiểu Huân ngồi cùng nhau, Triển Tuấn và Triển Phong ngồi đối diện.

"Tiểu Huân, người kia." Triển Tuấn lấy tay chỉ chỉ Triển Phong nói "Em ấy là em gái anh, không phải là nam nhân"

Triển Tuấn nói xong, Lâm Văn muốn cho tiểu Huân tin tưởng, còn cố ý gật gật đầu, tỏ vẻ Triển Phong thật là nữ nhân, mà Triển Phong ngồi như không có chuyện gì, còn cố ý hất hất tóc ra vẻ đẹp trai, sau đó nhìn tiểu Huân.

Tiểu Huân há to miệng nhìn Triển Phong từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, đánh giá toàn bộ, tuy rằng...... Tuy rằng người này rất đẹp trai, có chút yếu đuối, nhưng...... nhưng...... Nhìn thế nào thì cũng không giống là nữ nhân, tiểu Huân cố ý nhìn ngực Triển Phong, thấy cũng hơi nhô nhô ra, nếu không nhìn kỹ thì cứ nghĩ đó là do nếp gấp trên áo nên mới như vậy.

"Mở miệng to như vậy làm gì, không sợ ruồi bay vào?" Triển Phong không quên hảo tâm nhắc nhở.

Tiểu Huân vội khép miệng lại, nhìn Triển Tuấn chờ hắn giải thích.

"Tuy rằng em ấy là nữ nhân, nhưng lại yêu một nữ nhân khác" Triển Tuấn nhìn nhìn Lâm Văn, thấy Lâm Văn không có giận, vì thế tiếp tục nói "Người được Triển Phong yêu là Lâm văn, hai người họ yêu nhau, cho nên cả hai mới cùng nhau. Hơn nữa ba mẹ anh cũng không phản đối, còn rất ủng hộ nữa, vì thế gặp ai cũng nói Lâm Văn là con dâu, khiến cho mọi người đều nghĩ anh đã có vợ, thật ra anh còn độc thân nha" Triển Tuấn phi thường bất mãn nói.

Tiểu Huân có chút bất khả tư nghị nhìn Lâm Văn, chỉ thấy Lâm Văn quay đầu nhìn tiểu Huân nói "Triển Tuấn nói đều là sự thật, anh ấy xác thực vẫn còn độc thân"

"Vậy...... vậy người kia......" Tiểu Huân ấp úng nửa ngày cũng không biết mình muốn nói gì.

"Vậy vậy cái gì, Lâm Văn là vợ tôi, là bà xã tôi đó" Triển Phong thấy tiểu Huân cứ nhìn mình mà không chịu nói hết câu, vội kêu to.

Tiểu Huân nhìn Triển Phong tuấn tú, ấp a ấp úng nói "Cô...... Cô thật là nữ?"

"Như thế nào? Cô muốn nghiệm chứng một chút không?" Triển Phong nhướng mày, hỏi tiểu Huân.

"Không...... Không có...... Tôi không có ý này" Tiểu Huân nhỏ giọng nói, kỳ thật trong lòng cô rất ngạc nhiên chuyện Triển Phong là nữ nhân.

"Tốt lắm, Triển Phong, đừng chọc tiểu Huân nữa. Triển Tuấn đã giải thích rõ ràng rồi,chuyện tiếp theo không phải của chúng ta nữa" Lâm Văn thấy mọi việc xem như ổn thỏa, vội nắm tay Triển Phong định rời đi.

"Uhm, cảm ơn hai đứa" Triển Tuấn gật gật đầu nhìn Lâm Văn và Triển Phong ra khỏi quán bar.

"Tên Triển Tuấn kia có phải thích một nha đầu ngốc hay không?" Triển Phong vừa đi vừa nhìn Lâm Văn hỏi.

"Chuyện này mà Phong còn chưa hiểu nữa sao, có chuyện gì quan trọng mà làm anh hai gõ cửa phòng mình như vậy. Hơn nữa theo em nghĩ thì mấy hôm nay anh hai thường tới quán bar này, cho nên mỗi buổi sáng về nhà trên người đều đầy mùi rượu." Lâm Văn đem sự tình xâu chuỗi lại nói.

"À, thì ra là thế" Triển Phong thông minh hẳn ra.

Hai người lái xe về nhà, mẹ Triển và ba Triển vẫn còn ngủ chưa có thức "Chúng ta làm gì bây giờ? Lúc này còn sớm quá, vú Trần vẫn chưa chuẩn bị bữa sáng" Triển Phong ngáp một cái nói.

"Vậy Phong ngủ thêm chút nữa đi" Lâm Văn thấy Triển Phong như vậy vội nói.

"Vậy còn em?"

"Em? Em xem lại văn kiện một chút, còn có không ít...... Ahh... Triển Phong, thả em xuống?" Lâm Văn nói được một nửa, Triển Phong liền bế nàng lên, chạy nhanh vào phòng.

"Ai cho em đem chuyện công ty về nhà! Ở nhà thì phải làm chuyện ở nhà" Triển Phong bế Lâm Văn đi vào phòng.

"Chuyện ở nhà? Chuyện ở nhà không phải đã có vú Trần làm hết rồi sao, còn có chuyện gì muốn em làm?" Lâm Văn có chút khó hiểu hỏi.

Triển Phong đặt Lâm Văn ngồi trên bàn làm việc, hai tay vây trên bàn, cuối xuống nhìn Lâm Văn nói "Để Phong nói cho em biết ở nhà phải làm cái gì" Nói xong liền không chút do dự hôn lên môi Lâm Văn.

Hai tay Triển Phong chui vào quần áo Lâm văn, rất nhanh liền mở khóa áo ngực, nội y ném sang một bên, hai tay sờ hai bên hai ngực, ngón cái khiêu khích nụ hoa anh đào, Lâm Văn chịu không nổi thế phản công của Triển Phong, không khỏi nắm chặt hai vai của cô.

"Triển Phong" Lâm Văn có chút run run kêu lên.

"Hửm?" Triển Phong ôm Lâm Văn đặt trên giường lớn, hai người dính sát vào nhau cùng một chỗ không chừa chút khe hở.

Lâm Văn hôn đáp lại Triển Phong, vừa nhớ tới lời mẹ Triển nói:

"Văn Văn a." Mẹ Triển ái muội kêu lên.

"Mẹ, có chuyện gì?" Lâm Văn không phát giác có cái gì khác thường, quay đầu nhìn mẹ Triển hỏi.

"Này, này, tại sao mỗi lần mẹ đi ngang phòng đều nghe tiếng kêu của con không vậy?" Rốt cục mẹ Triển nói ra nghi vấn trong lòng.

"Khụ...... Khụ......" Lâm Văn bị mẹ Triể dọa đến sặc luôn. Lúc mẹ Triển về phòng mình chắc chắn sẽ đi ngang phòng nàng và Triển Phong, nếu nói nghe được tiếng kêu của nàng thì.... Haizz thật là mất mặt quá đi!

"Tại sao mỗi lần đều là con nằm dưới?" Bởi vì Triển Phong và Lâm Văn sống cùng nhau, cho nên mẹ Triến cũng rất có nghiên cứu đối với chuyện giường chiếu của hai nữ nhân, mỗi lần hỏi tới Lâm Văn thì nàng đều ngượng ngịu nói mình bị Triển Phong khi dễ, điều này làm cho mẹ Triển không chịu nổi, phải dạy dỗ Lâm Văn một khóa mới được.

"Con cầm đi, có rảnh thì mở xem" Mẹ Triển nói xong thì không biết từ đâu cầm một đĩa CD đưa cho nàng.

"Đây là cái gì?" Lâm Văn cầm đĩa CD nhìn nhìn không hiểu gì hết.

"Con xem rồi sẽ biết làm cách nào áp tiểu Phong, đừng làm cho tiểu quỷ đó lần nào cũng đè con, hiểu chưa? Bây giờ mẹ dẫn nó ra ngoài có việc, hai giờ sau mới về, con ở nhà xem từ từ đi" Mẹ Triển vừa nói vừa đi ra khỏi phòng thuận tay đóng cửa lại.

Lâm Văn nhìn nhìn cái đĩa CD. "Con nhớ xem đó" Đột nhiên, mẹ Triển lại mở ra cửa phòng dặn dò.

Lâm Văn hoảng sợ, vội gật gật đầu nói "Dạ, con biết rồi"

Lâm Văn đặt đĩa CD vào máy tính, bắt đầu mở ra xem. Chưa thấy hình ảnh thì đã nghe tiếng rên rỉ ái muội phát ra, chỉ thấy hai nữ sinh đang hôn nhau, một bên hôn một bên vuốt ve đối phương.

Lâm Văn có chút kinh ngạc nhìn màn hình máy tính, không biết hẳn là hình dung như thế nào. Một lát sau quần áo của hai nữ sinh đều cởi sạch hết, một trong hai nữ sinh trở người áp lên nữ sinh kia, hai người bắt đầu liếm hôn chỗ tư mật của đối phương. Hình ảnh nóng bỏng không ngừng trình diễn, tuy rằng Lâm Văn có chút xấu hổ, nhưng lại cố tình không rời mắt khỏi màn hình, chờ cho đến hồi kịch tính.

Thì ra là vậy...... Thì ra nơi đó của con gái mẫn cảm như vậy, khó trách Triển Phong thích tự mình....nơi đó, vậy chỗ đó của Triển Phong có phải cũng rất mẫn cảm hay không...... Lâm Văn có chút đăm chiêu nghĩ, biểu tình trên mặt ngày càng sâu sắc.

- *-*-*-

Lâm Văn thừa lúc Triển Phong hít thở, xoay người một cái đem Triển Phong đặt dưới thân, Lâm Văn chiếm thế thượng phong sau đó lập tức chủ động hôn lên môi Triển Phong, hai tay bắt đầu cởi quần áo trên người cô, nhớ lại hình ảnh trong đĩa CD mà mẹ Triển đưa cho nàng, từng bước một đem Triển Phong ép sát.

Triển Phong không nghĩ sáng nay Lâm Văn lại nhiệt tình như vậy, những nơi được Lâm Văn chạm vào cảm giác lại tuyệt vời vô cùng, Triển Phong đơn giản nằm trên giường, tùy ý Lâm Văn liếm hôn, vuốt ve mình.

Lâm Văn cuối xuống, liếm hôn trước ngực Triển Phong, Lâm Văn nhớ lại những lần Triển Phong thân mật với nàng, phi thường ra sức học tập. Lâm Văn là người thông minh, nghe tiếng rên rĩ của Triển Phong phát ra ngày càng dồn dập thì biết chỗ nào là yếu điểm của cô. Khó trách Triển Phong thích cắn nàng như vậy, thì ra người nằm trên lại có cảm giác thích thú cùng ham muốn, Lâm Văn quyết định từ nay phải chiếm thế chủ động mới được.

Lâm Văn rất nhanh cởi quần lót Triển Phong ra, bắt đầu tiến vào nơi hang động ẩm ướt. Triển Phong đang hưởng thụ Lâm Văn hôn hít vuốt ve, lập tức bị động tác trên tay Lâm Văn làm cả kinh, vội giữ tay nàng lại, nhưng Lâm Văn cũng sớm có chuẩn bị, thực giảo hoạt dùng nụ hôn làm cho Triển Phong buông tay nàng ra.

Lâm Văn nhớ lại những bước trong đĩa CD, lặng lẽ đi vào bên trong Triển Phong, ngón tay có chút đông cứng đẩy vào. Cùng với mật dịch ướt đẫm, Lâm Văn thực thuận lợi tiến nhập bên trong cơ thể Triển Phong, nhưng mà vừa mới đi vào một chút, đã bị vật thể không rõ trở ngại, là cái gì? Trong lòng Lâm Văn cũng rất rõ ràng!

"Lâm...... Lâm Văn." Phong thuỷ thay phiên luân chuyển, lần này đến phiên Triển Phong nằm dưới rên rĩ.

"Ngoan, em sẽ rất ôn nhu" Lâm Văn nhớ lại những gì Triển Phong đã nói với nàng, hiện tại nói lại giống như vậy để trấn an Triển Phong.

Tay Lâm Văn dùng sức thẳng tiến, Triển Phong thét lớn một tiếng, hai tay gắt gao bắt lấy ga giường, Triển Phong rốt cục cảm nhận được lần đầu tiên đau đớn của nữ nhân, cũng cảm nhận được cái đau mà trước kia Lâm Văn cảm thụ.

Đau đớn dần dần thối lui, động tác trúc trắc của Lâm Văn cũng làm Triển Phong có cảm giác mới lạ.

Nghe được tiếng rên rĩ trầm thấp nhưng thỏa mãn của Triển Phong, Lâm Văn đã muốn vô cùng yêu thích cảm giác chủ động, xem ra về sau hai người sẽ có một phen tranh nhau chiếm quyền chủ động.

"Em yêu Phong!"

"Phong cũng yêu em!"

Nhưng mà nếu Triển Phong biết là do mẹ Triển đứng đằng sau vụ này, phỏng chừng cô sẽ không cho Lâm Văn gặp mặt bà nữa. Lúc này, Lâm Văn suy nghĩ, sau này nàng phải hôc tập mẹ Triển nhiều hơn nữa mới được......