Tổng Tài Là Một Tên Nghiện Vợ

Chương 15:Chap 15




   Lục Đông Quân háo hức chuẩn bị sinh nhật cho Thanh Di, thân hình cao lớn, bộ đồ vest đúng chuẩn soái ca dạo qua những con phố dài. Hắn muốn tự tay chọn đồ và trang trí sinh nhật. Nhưng ngược lại Thanh Di bận quá nhiều công việc nên cũng quên bén ngày này, vả lại cô không thích ngày sinh nhật, đó là ngày cô đau khổ nhất trong 10 năm qua.
   10 năm trước, Thanh Di cùng ba mẹ tổ chức sinh nhật đánh dấu tuổi 15, lúc ấy cô vô tình biết được xuất thân của mình. Cô không phải con gái ruột của ba mẹ mình, họ nuôi cô, cưng chiều cô hơn 10 năm qua là vì tiền. Còn mẹ ruột của cô lúc nào cũng bận bịu nên không muốn nhận cô về, nói đúng hơn là bà sợ chồng mới của bà bỏ rơi khó lắm bà mới tìm được đại gia như thế... Cô hận bà ! Hận bà đã bỏ rơi cô còn phá đi tình cảm của cô với ba mẹ nuôi.
Cho dù bây giờ Thanh Di là tiểu thư độc nhất của Thanh thị thì sao, nhưng cô không muốn nhận bà, vì bà mà cô và ba mẹ nuôi rạn nứt, rở mặt...Thanh Di sẽ không bỏ qua cho bà.
   Tối hôm ấy, Lục Đông Quân về nhà rất trễ, trên người còn nồng nặc mùi nước hoa của phụ nữ, không lẽ anh đã chán cô ? Thân hình 1m85 muốn dành bất ngờ cho cô nên đã chọn và thử rất nhiều nước hoa để tặng cô, còn có cả quần áo và túi hàng hiệu nữa. Thấy hắn về, Thanh Di chạy lại ôm hắn nũng nịu giận dỗi :
 - Sao anh vè muốn thế ?
 - Anh có việc bận.
 - Sao người anh nồng mùi nước hoa thế ? Anh đi với phụ nữ sao ?_ cô rũ mặt xuống.
 - Đừng suy nghĩ lung tung. Là cháu gái anh phá thôi.
 - Anh về nhà bố mẹ sao ?
 - À.. ừ.
   Để ngăn chặn Thanh Di hỏi quá nhiều sẽ bị lộ hắn cúi xuống hôn lên môi cô, tình yêu của cô và hắn vừa có tình yên vừa có "chuyện đó" và đêm nay cũng thế. Lục Đông Quân bước ra từ phòng tắm trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn ở thân dưới, phần body trắng trẻo và cơ bắp không chê vào đâu được lộ rõ. Một tay dùng khăn lau đầu, một tay bấm điện thoại. Trông thật quyến rũ à nha !! Trong lúc Lục Đông Quân đang tập trung vào việc khác thì từ đằng sau một thân thể nhỏ nhắn, mặc chiếc áo ngủ ngực xẻ ôm lấy hắn. Cô đây là muốn chủ động ư ? Lục Đông Quân khẽ nhếch miệng :
 - Bé mèo nhỏ của anh sao đấy ?
 - Em muốn...
 - Hở _ hắn bất ngờ vì sự chủ động chưa từng có này.
 - Anh không muốn à ?_cô ũ rủ hỏi..
 - Anh không có ý đó, nếu em muốn thì anh sẽ phụ vụ quý bà của anh !!!_Lục Đông Quân cười nham hiểm.