Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Chương 917




Chương 924

Lâm Minh mím môi, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện gì đó, nhưng mà Phan Kiều Như ở đây, muốn tìm được Hạ Ly cũng không khó…

Lâm Minh lắc đầu, nhìn Lê Nhược Vũ: “Hạ Ly không ở đây”

“Sao có thể chứ!” Lê Nhược Vũ không thể tin nổi: Vừa nấy em còn nghe thấy tiếng khóc của Hạ Ly, anh không đi tìm cẩn thận phải không?”

“Đó là ghi âm? Lý Thành mỏ lời, nói ra thì khiến cả người Lê Nhược Vũ cứng đờ lại… tiếng khóc của Hạ Ly là ghi âm… cô ta đã làm gì Hạ Ly mới có thể khiến cô bé khóc thương tâm như vậy chứ hả?

Lê Nhược Vũ giống như con báo mẹ, tức giận nhào tới trước mặt Phan Kiều Nnư, túm lấy cổ áo cô ta: “Hạ Ly đâu? Cô trả Hạ Ly lại cho rôi!”

Ánh mắt Phan Kiều Như vẫn nhìn Lâm Minh, giọng nói nhẹ nhàng, ẩn chứa sự oan ức: “Anh Minh..”

“Đừng gọi tôi, Hạ Ly đang ở đâu?” Vẻ mặt Lâm Minh không thay đổi chút nào, lạnh lùng nhìn Phan Kiều Như, trước đây anh chỉ nghĩ cô ta làm màu chút thôi nhưng bây giờ cô ta lại làm ra những chuyện này.

Đôi mắt Phan Kiều Như ửng đỏ, từng giọt nước mắt lớn như viên trân châu rơi xuống, nói chuyện cũng bị ngất quãng, nức nở: “Anh Minh…

Không phải em, sao em có thể làm ra chuyện như vậy chứ, tốt xấu gì thì chúng ta cũng lớn lên cùng nhau từ nhỏ, anh không thể không hiểu em…”

Lâm Minh cười lạnh: “Tôi nói rồi, vợ con là giới hạn cuối cùng của tôi, cô không nên đụng vào họ, nếu cô làm gì họ, tôi sẽ bắt cô trả giá gấp đôi, cô quên lời tôi nói rồi đúng không?”

“Không phải em! Không phải em!” Phan Kiều Như giấy giụa kịch liệt, ngẩng đầu lên, cô ta hiểu rõ thủ đoạn của Lâm Minh, cũng biết anh nói được làm được, vì vậy, dù thế nào thì cô ta cũng không thể thừa nhận, rốt cuộc cô ta đã làm sai ở bước nào chứ, cô ta biết Lâm Minh có thể tìm tới đây, nhưng kế hoạch của cô ta rõ ràng là Lê Nhược Vũ bị cưỡng bức, sau đó Lâm Minh mới tới Sau đó, Lâm Minh sẽ chán ghét Lê Nhược Vũ, sẽ nhận ra người trong lòng anh là cô ta mới đúng…

Sắc mặt Lâm Minh lạnh lùng hơn mấy phần, y như núi băng ngàn năm không tan, khiến người ta đứng rất xa cũng có thể cảm nhận được lạnh ý từ trên người anh tản ra.

“Tôi hỏi cô lại một lần nữa, Hạ Ly ở đâu?” Anh đã tìm rất lâu rồi vẫn chưa tìm thấy Hạ Ly, trong lòng càng ngày càng cảm thấy bất an.

“Không phải eml” Giọng nói sắc bén của Phan Kiều Như vang lên, nghẹn ngào nói: “Anh Minh thực sự không tin em sao?”

Lý Thành không ngờ da mặt Phan Kiều Như lại dày như vậy, anh ta thong thả đi vào phòng, lấy điện thoại di động ra, mở âm lượng lên tới mức lớn nhất.

“Cô muốn tôi làm thế nào?”

“Giết Lê Nhược Vũ!”

“Nếu như tôi giết người thì chẳng cần Lâm Minh ra tay, cảnh sát đã xử tôi trước rồi, cô nghĩ tôi ngu sao?”

“Có thể không cần giết cô ta”

“Thế thì sao?”

“Anh cưỡng hiếp cô ta cho tôi! Để tôi chống mắt lên xem đến lúc đó Lâm Minh còn có thể chấp nhận người đàn bà hư hỏng đó nữa hay không!”

“Vậy cô cảm thấy, nếu như tôi thực sự cưỡng bức Lê Nhược Vũ thì Lâm Minh có thể bỏ qua cho tôi một cách dễ dàng không?”