Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Chương 291




Chương 292

Lê Nhược Vũ cảm thấy kỳ lạ, đành dừng bước chân lại, đứng ở trước cửa nghe một lát.

“Tao thích anh rể của tao thì đã sao? Chí ít tao còn tiếp xúc với anh ấy còn mày, ngày cả nhìn anh ấy từ xa cũng không có mấy cơ hội đâu!”

Cố Thanh Mạn tức đến muốn nổ tung lồng ngực.

Lê Nhã Tuyết nói tiếp: “Đừng cho là tao không biết chút tâm tư ngớ ngẩn này của mày.”

“Tao“cùng lắm chỉ là có chút tâm tư ngớ ngẩn thôi, nhưng còn mày là làm chuyện ngớ ngẩn đó!”

“Mày! Mày!” Lê Nhã Tuyết nói không lại cô ta, tức đến mức thở hổn hển.

Lê Nhược Vũ vội vàng đẩy cửa đi vào, đẩy Cố Thanh Mạn ra, vỗ vỗ lưng của Lê Nhã Tuyết, đợi Lê Nhã Tuyết từ từ thở đều lại, mới thở phào nhẹ nhõm.

“Cô lại đến xem chuyện cười của tôi? Cô có phải cùng cô ta là một bọn không!” Lê Nhã Tuyết trừng mắt nhìn chầm chầm cô.

“Không có, chị chỉ muốn đến thăm em thôi” Lê Nhược Vũ không còn cách nào khác mà giải thích.

Lê Nhã Tuyết cười lạnh, ánh mắt nhìn Cố Thanh Mạn càng lạnh lùng hơn,” Cô cho là tôi tin sao?”

“Nếu như em đã không muốn nhìn thấy chị, vậy xem như chị chưa từng đến đây.” Cô thở dài một hơi, quay người rời đi.

Lại bị Cố Thanh Mạn gọi lại: “Chị Nhược Vũ, chị thật sự là một người có tính tình tốt nha.”

“Là ý gì đây?“ Cô khựng lại bước đi.

Cố Thanh Mạn vốn là không phải đến thăm bệnh, cô ta là đến để cười nhạo Lệ Nhã Tuyết.

Lê Nhã Tuyết vẫn luôn là đối thủ, không dễ dàng gì mới tìm được cơ -hội hạ ‘bệ cô ta, làm sao cũng không thể bỏ qua cơ hôi đã kích cô tả mốt phen.

Nhưng thật ra Lê-Nhược Vũ đối với Lê Nhã Tuyết quá tốt, khiến cô ta vô cùng khó chịu: “Em gái chị luôn muốn cố gắng lên giường của chồng chị, chị thật sự không đề ý sao?”

“Nếu đây là điểu cô muốn nói với tôi, thì không cần thiết. Tôi tin Lâm Minh, anh ấy chưa từng chạm vào Nhã Tuyết.” Lê Nhược Vũ kinh tởm nhìn Cố Thanh Mạn.

“Nhược Vũ à, tôi biết chị cảm thấy để ý, nhưng em gái chị chắc chắn không dám nói cho chị biết đâu.” Cố Thanh Mạn tự mãn: “Nhược Vũ, chị bị lừa rồi. Đã từng lên giường rồi làm sao có thể không lên lần nữa chứ?”

Về mặt của Lê Nhược Vũ trở nên lạnh lùng, cô không thích Cố Thanh Mạn, dù cô ta rất xinh đẹp nhưng đôi mắt lại không sạch: “Xin đừng nói những chuyện vô nghĩa như thế này.

Cô sẽ phải chịu trách nhiệm về tội tung tin đồn thất thiệt và vu khống đấy.”

Thấy Lê Nhược Vũ không tin, Cố Thanh Mạn vội vàng lấy điện thoại di động ra, đi tới trước mặt cô.

Lê Nhược Vũ lùi lại một bước và từ chối sự tiếp cận của Cố Thanh Mạn, Cố Thanh Mạn không chịu thua, cô ta kiên quyết đi đến trước mặt cô, mở vòng kết bạn zalo, tìm thấy Lê Nhã Tuyết, và quay về phía trước tìm một lúc lâu.

“Nhược Vũ à, tự chị nhìn đi, từ lâu Lê Nhã Tuyết đã trăm phương nghìn kế cố-ý dụ dỗ chồng chị, chị nên đề phòng cần thận đó.”

Nhìn hình ảnh lần lượt hiện lên trên điện thoại, trong ngực Lê Nhược Vũ cảm thấy vô cùng chán ghét.