Tổng Tài Háo Sắc Yêu Không Dừng

Chương 7: Rượu thật sự làm hỏng việc




Đầu càng lúc càng đau, Tiểu Khuynh Khuynh, anh hại cô rồi, nếu bị Lục Văn Đào biết chuyện này thì không biết sẽ lại có mưa to gió lớn như thế nào nữa, xem ra rượu thật sự làm hỏng việc, ô sai rồi, sau này sẽ không uống rượu nữa.

Một tay Lam Cảnh Y lại túm lấy vỏ chai rượu nhỏ bên cạnh, cô lẻn lẻn đi đến chỗ người đàn ông ở gần cô nhất. “Choang”, chai rượu đập vào bàn, tiếng vỡ chói tai khiến người ta tê cả da đầu, còn những người khác thì không kịp phản ứng. Lam Cảnh Y túm chặt lấy chai rượu vỡ nát tạo thành mảnh nhọn, đặt vào cổ người đàn ông kia: “Ai dám gọi điện thoại, tôi lập tức giết anh ta.”

“Anh cả…”

Mấy người kia đầu tiên là nhìn lại dáng vẻ yếu đuối mỏng manh của cô, họ không ngờ chỉ trong nháy mắt, đến cả “hung khí” người phụ nữ này cũng chế tạo được ra. Họ vội vàng muốn xông lên chế ngự Lam Cảnh Y.

“Tất cả đứng lại cho tôi, nếu không tôi thật sự sẽ giết người.” Lam Cảnh Y nheo mắt lại, chai rượu trong tay thật sự chọc chọc vào cổ người đàn ông kia.

“Máu, anh cả, chảy máu, mau thả anh cả tôi ra.”

Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Lam Cảnh Y, họ không ngờ rằng người phụ nữ này lại hung ác như thế, thật sự có thể ra tay.

Trong quán rượu lập tức yên tĩnh lại.

“Lùi về phía sau.” Lúc Lam Cảnh Y đang không biết tiếp theo phải làm thế nào thì người đàn ông bị cô khống chế đột nhiên lên tiếng, mặt không đỏ tim không đập loạn, bĩnh tĩnh giơ điều khiển ti vi trong tay lên, thong dong nói với cô: “Người phụ nữ này, cô tự nhìn xem mình có nên trả hai vạn này không.”

Lam Cảnh Y nhìn lên màn hình cỡ lớn đột nhiên hiện lên hình ảnh trong quán rượu đêm qua.

Đó là cô và Tiểu Khuynh Khuynh, bọn họ đang hôn lưỡi, sau đó xoay người tiến vào sàn nhảy, anh ôm eo cô, hai người dán sát vào nhau, cô nghe thấy mình lớn tiếng hô lớn: “Được, đưa cho anh ba nghìn…”

“Ừm, hai nghìn…”

Lam Cảnh Y há to miệng, choáng váng.

“Chính cô phải trả cho anh ta mười ba nghìn, sau đó còn gọi thêm rượu, những cái khác không nói, chỉ tính riêng bốn chai XO, cô cảm thấy tôi muốn lấy thêm chục nghìn nữa của cô có đủ không? Sau đó Khuynh Thành đã giúp cô trả bớt số tiền lẻ rồi.”

Vốn dĩ cô vẫn còn cầm hung khí kề trên cổ người ta nhưng sau khi xem xong đoạn video đó, cơ thể Lam Cảnh Y mềm nhũn, nhẹ buông tay. “Choang” một tiếng, chai rượu vỡ cũng rơi xuống, cô co quắp ngồi một bên trên ghế, cô thật vô dụng, cô lại gây ra rắc rối, cô vẫn luôn là phiền toái của Lục Văn Đào, cô không có chút năng lực sinh tồn nào của loài người.

“Anh cả, anh không sao chứ?”

“Không sao, gọi điện thoại cho chồng cô ta.” Người đàn ông vung tay lên, lạnh giọng ra lệnh.

Thời gian chờ đợi rất khó chịu nhưng nếu không muốn chết, cô chỉ có thể chờ.

Lục Văn Đào ở đầu bên kia điện thoại trả lời thế nào cô không biết, cô chỉ yên lặng ngồi trên ghế đờ ra nhìn chằm chằm vào mũi giày mình.

“Rầm rầm”, đó là tiếng cửa va vào vách tường, âm thanh kia lập tức thu hút sự chú ý của những người đàn ông trong quán rượu: “Ai?”

Lam Cảnh Y từ từ ngẩng đầu, bên trong đôi mắt ảm đạm, hai chân Lục Văn Đào nhanh chóng bước đến chỗ cô, trên mặt anh ta không có bất kỳ cảm xúc gì…