Tổng Tài Hắc Đạo Cưng Sủng Cô Vợ Bác Sĩ

Chương 3: Tôi tin cậu




Sau khi tắm xong cô chọn cho một chiếc váy hai dây hở lưng màu đen với một sợi dây chuyền hình trái tim cùng.Giày thì cô chọn đôi cao gót 7 phân màu đen, máu tóc dài uốn sóng to.Sau cùng cô chỉ tô thêm chút son chứ không trang điểm gì vì cô đẹp sẵn rồi nha.

Anh đang ngồi uống nước thì nghe tiếng giày đi xuống ngẩng lên nhìn thì cả người cứng đơ.Nghe tiếng Trần Hạo ho nhẹ anh giật mình lấy lại bình tĩnh đi đến chỗ cô

"Em nhìn rất đep".

"Cảm ơn anh đã khen" nghe anh khen mà mặt cô tự nhiên đỏ lên.

Thấy cô ngại anh đành nói lảng đi:

"Chúng ta đi thôi"

" Vâng"

Trần Hạo lái xe còn anh và cô ngồi cùng nhau ở ghế sau.Nhưng mà bầu không khí trông có vẻ hơi gượng gạo đến nỗi Trần Hạo đang lái xe còn cảm nhận được.

Đến nơi anh với cô đi trước Trần Hạo theo sau, vào trong được phục dẫn đến phòng mà Hàn Khiêm đang ngồi chờ.

Vào trong phòng cô thấy anh trai đang ngồi uống rượu thì chạy như bay đến ôm.

Hàn Khiêm thấy em ôm mình thì miệng cười tươi ôm cô nói;

"Tuyết nhi bảo bối anh rất nhớ em đó"



"Em cũng nhớ anh lắm"

"Dạo này anh khỏe không, còn ba mẹ thì sao?"

"Anh khỏe, ba mẹ cũng vậy nhưng em cũng nên sắp xếp công việc một chút mà về Hàn gia thăm họ.Họ rất nhớ em đó nhất là lão ba.Ba cứ mong về mà chẳng thấy nên rất hay cục sức với anh.Anh của em thật đáng thương quá mà".

"Haha...em biết rồi mà".

Hai người cứ anh một câu em một câu mà không để tới người nào đó đang ghen đến khí lạnh không ngừng tỏa ra làm Trần Hạo sợ muốn chết.

Cô lúc này cũng cảm nhận được khi lạnh, quay ra thì thấy anh đang nhìn hai em nói chuyện mà không để ý tới anh.

"Kiệt anh làm sao vậy khó chịu ở đâu à?"

" Anh không sao, nhưng có vẻ hai đang rất vui đến nỗi không nhớ ở đây còn có một người khác là anh đây".

Cô cười gượng nói:

"haha...làm gì có chứ"

Hàn Khiêm biết chuyện em gái mình cứu thằng mặt lạnh sau đó hai người trở thành nên nhìn họ thân thiết cũng chỉ cười.Nhưng anh nhìn ra được trong mắt tên kia hình như là ......chẳng lẽ hắn thích em gái anh thật.Nếu thế thì anh phải tra hỏi xem có thật không nếu thật thì săn sàng giao em gái anh cho tên đó.

Cứ thế ba người vừa nói vừa uống rồi trò huyện đến tận khuya.Lúc này cô say tới nỗi không biết gì gục mặt vào anh ngư ngon lành.Hàn Khiêm thấy em gái mình ngủ thì lựa thời cơ hỏi luôn:

" Kiệt cậu thích em gái tôi đúng không?"



" Sao gọi là thích được chứ phải gọi là yêu.Mình từ trước giờ không tình yêu sét đánh thế mà nó lại xảy ra với chính bản thân.Nghĩ lại đúng là buồn cười thật mà".

"Cậu có chắc là sẽ yêu và tôn trọng, yêu thương em ấy mãi mãi không?"

" Cậu biết đó từ trước tới giờ mình là một người lạnh lùng khô khan chỉ luôn quan tâm tới công việc, không bao giờ yêu đương và cũng sẽ không lấy tình cảm ra làm trò đùa. Nên cậu cứ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ yêu thương cưng chiều cô hết mực và nếu ai muốn hại cô ấy phải bước qua xác tôi trước".

"Được tôi tin cậu sẽ làm cho em hạnh phúc.Nhưng mà tôi nói trước cửa ải lớn nhất của là bà tôi đó.Ông ấy sẽ không dễ dàng chấp nhất cậu đâu.Từ khi em ấy còn bé lúc nào cũng được mọi người trong gia đình yêu thương, nhưng nhất là ba tôi nâng như nâng trứng chỉ muốn nhốt con bé trong lồng kính mà nuôi, không cho phép ai thương tổn tới nó".

"Cậu không cần lo.Tôi nhất định sẽ thuyết phục được bác Hàn cho tôi cưới em ấy.Đời này ngoài em ấy ra tôi sẽ không yêu và lấy một ai khác, trái tim tôi từ khi yêu cho đến mãi về sau cũng chỉ dành cho một người tên Hàn Mặc Tuyết mà thôi".

"Mong cậu nhớ những lời hôm nay cậu nói.Đừng làm tôi thất vọng".

"Thôi bây cũng muộn rồi tôi đưa cô ấy về trước".

"Được nhớ chăm sóc em cẩn thẩn.Nó mà mất một cọng tóc nào thì tôi sẽ tính sổ với cậu".

Sau đó anh bế cô ra xe đi về.Đến nhà cô anh dặn Trần Hạo về trước tối nay ở đây với cô.Vào nhà bế cô lên giường nằm anh ngồi bên cạnh nhìn cô ngủ trông thật đáng yêu mà.

Sau đó đứng dậy lấy chậu nước với cái khăn ướt lau qua người cho cô dễ chịu nhưng chính anh cũng đang phải chịu sự tra tấn từ cô. Từ trước tới giờ có biết bao nhiêu phụ nữ đứng trước mặt anh trần truồng lẳng lơ ưỡn ẹo, anh một tí cũng không có ***** *** nổi.Thế mà giờ chỉ mới nhìn cơ thể cô đang bất động thì cơn dục vọng của anh không ngừng tăng lên. Vội vàng mặc đồ cho cô xong anh chạy ngay vào tắm nước lạnh để dập tắt ngọn lửa đang bùng lên.

Sau 30 phút anh ra ngoài thay quần áo ngủ mà Trần Hạo đã chuẩn bị từ trước. Xong xuôi anh lên giường ôm chặt cô vào lòng nói nhỏ vào tai cô:

"Ngủ ngon, bảo bối của anh". Mỗi khi gần cô mùi hương hoa hồng dịu nhẹ làm anh rất thoải mái nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.