Căn phòng đóng chặt cửa,chiếc đèn chùm màu vàng thắp lên tà mị huyền ảo. Ánh mắt cô sợ hãi nhìn tên đàn ông trước mặt,tay tóm chặt tấm mền che cơ thể đang run lên bần bật. Đôi mắt đói khát chăm chú nhìn cô ánh lên dục vọng,khuân mặt trung niên nhoẻn cười giơ nanh vuốt vồ lấy con thỏ trắng. Cô kinh hãi hét lên,quăng gối về phía hắn, sự kháng cự của cô càng kích thích hưng phấn trong hắn. Tay thô bạo tóm lấy chân cô kéo về phía mình,sự tiếp xúc da thịt làm lông tơ trên cơ thể cô bất giác dựng đứng, cảm giác kinh tởm lan toả khắp cơ thể. Cô nhanh chóng ném cái chăn về phía hắn, bò dậy trốn khỏi giường.
-Em đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi,không còn đường chạy đâu.
Cô thực sự là không muốn đánh mất cái ngàn vàng trong tay một kẻ đáng tuổi ba mình, nếu đổi lại là một anh soái ca nào đó trong ngôn tình thì cô còn có thể dùng mĩ nhân kế mà tìm đường thoát, còn tên này đến chạm vào lông trên người hắn thôi cô cũng thấy thật bẩn thỉu. Ánh mắt cô bỗng sáng lên bất ngờ,nhìn về phía cửa kính thông ra ban công. Không suy nghĩ nhiều chân cô đá chiếc ghế tựa về phía hắn rồi lách qua cửa kính chạy ra bên ngoài,lập tức leo lên lan can trèo sang ban công phòng bên, hai ban công khá gần nhau cách tầm một mét nên với sức của cô đủ khả năng thoát nạn và toàn vẹn mà sang bên kia. Thoát được tên biến thái kia cô thở phào nhẹ nhõm,ngồi quỵ xuống sàn nhà lạnh lẽo,vòng đôi tay thon thả ôm lấy chân... Còn chưa kịp ổn định tên biến thái kia đã đuổi tới, cô hoảng hốt cầm tay nắm mở cửa chạy vào,may quá tấm cửa kính phòng bên cũng không khoá, coi như ông trời vẫn còn biết thương hoa tiếc ngọc mà ban cho cho cô một đường sống.
-Mẹ kiếp,con đàn bà thối tha.
Cô vào bên trong chỉ còn nghe thấy tiếng chửi thề hắn vứt lại, lúc này cô mới có thể an nhiên,môi khẽ cười. Cười tự mỉa mai chính bản thân mình, đang y đang lành cô đến mấy nơi ồn ào lộn xộn ấy làm gì không biết,để bây giờ xuýt chút nữa đánh mất đời con gái cô gìn giữ suốt 22 năm qua. Thật là hồng nhan bạc phận nha!
Cùng lúc này một cánh cửa bỗng nhiên được mở ra,cô giật mình nhìn về phía phát ra âm thanh, theo như cách ăn mặc của người này thì cô có thể đoán ra là hắn vừa tắm xong: khăn tắm cuốn ngang hông, lọn tóc dính nước để tự nhiên, cơ thể còn toả ra mùi sữa tắm dịu nhẹ. Cô chăm chú nhìn cơ thể che đậy tuỳ tiện,phóng túng của người đàn ông, cơ bụng sáu múi,bả vai rộng cường tráng nếu như được dựa vào đôi vai này cả đời thì thật bình yên nha,còn đôi tay săn chắc nữa. Mọi thứ trên cơ thể này đều hoàn hảo,không cao to cơ bắp cuồn cuộn như lực sĩ,càng không yếu ớt kiểu thư sinh, rất cân đối,rất cuốn hút. Hai mắt cô dán chạt lên cơ thể hoàn mĩ kia không ngần ngại để lộ nụ cười thích thú,con mắt lại di chuyển lên phía trên, mặt cô kinh ngạc sững sờ: ôi mẹ ơi,soái ca!
Khuân mặt cương nghị hoàn hảo đến từng centimet,hàng lông mày anh tuấn hơi nheo lại, phía dưới là đôi mắt thâm sâu khó đoán,cái mũi cao cuốn hút và đặc biệt là đôi môi mỏng yêu nghiệt. Vóc dáng ấy,khuân mặt ấy như đang câu hồn đoạt phách người đối diện.
Hắn nhíu mày nhìn cô, buông ánh mắt hờ hững trên cơ thể người con gái với chiếc váy bị xé rách tả tơi.
-Muốn tôi gọi bảo vệ hay cô tự rời đi?
Cô hoàn hồn, trước lời đe doạ của hắn có phần lo sợ: