BỐN NĂM SAU.
Tại sân bay quốc tế, một đứa bé tầm ba, bốn tuổi chạy lăng tăng quanh người cô gái xinh đẹp kia.
"Tiểu Hàn...con đi đứng chậm thôi"
"Mami..chúng ta đi ăn gì đi..con đói lắm rồi"
"Được..đi thôi bảo bối"
Cô gái xinh đẹp kia không ai khác đó là Cố Mạc Ly chỉ có mái tóc là khác thôi, dường như cô đã cắt ngắn đi đôi chút nhưng bóng hình nhìn qua cũng không thể nhầm lẫn được.
...
Đã một thời gian trôi qua thành phố cũng thay đổi khá nhiều hơn cô nghĩ, bên ngoài cửa sổ xe taxi cô thấy rõ những toà nhà cao tầng mọc lên cùng cả các sân chơi giải trí mang tên của tập đoàn Liên Thị.
Suốt những năm qua Liên Thị luôn đứng đầu trong tất cả các ngành doanh nghiệp, công ty thì ngày càng lớn mạnh...Diệp Túc Kinh từ năm ngoái cũng chính thức tuyên bố trong buổi họp báo rằng anh ta sẽ nghỉ công việc kinh doanh và chuyển qua tiếp tục hành trình bác sĩ y dược cùng Mộc Nhược Na, tập đoàn Diệp Thị đã ở ẩn cũng được một thời gian.
Cố Mạt Ly cuối mặt nhìn lại đứa bé hoạt bát vui cười suốt từ nãy đến giờ hỏi.
"Bảo bối..con muốn ăn món gì ?"
"Món gì cũng được ạ..mami hay chúng ta vào quán ở đằng kia đi"
Nhóc con đưa bàn tay mủm mỉm dễ thương khiến cho người ta phải mềm lòng muốn nắm lấy tay nhóc, quán ăn Nhật nằm đối diện đang mở cửa cô cũng nhanh bế cậu bé xuống xe rồi sang đó.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hai người ngồi vào bàn gọi món xong thì nhìn sang ở kế bên kia chỉ cách một cái bàn thì thấy Wison và một cô gái nữa...đó là Triệu Mạn Yên.
"Mạn Yên..."
"Tiểu Ly...thật sự là cậu này"
Wison cũng đúng lúc có việc nên để hai người phụ nữ này ngồi lại ôn chuyện, trước khi đi anh ta còn dịu dàng hôn lên trán Triện Mạn Yên một cái rồi mới chịu rời đi...bọn họ nhìn đúng là rất xứng đôi vừa lứa.
Tiểu Hàn ngồi một lúc thì có một cô bé dường như là nhỏ hơn nhóc một tuổi ngồi xuống hai mắt long lanh nghiêm túc nhìn cậu bé.
"Nè..ở đây không phải chỗ của cậu"
Nghe giọng nói của con trai thì Cố Mạt Ly liền quay lại nhìn thì nhìn thấy cô bé mặc váy hồng đang ngồi nhìn ngắm con trai mình suốt.
Triệu Mạn Yên bật cười nhanh ôm cô bé kia vào lòng rồi giới thiệu cho Cố Mạt Ly lẫn cậu nhóc biết.
"À..đây là con gái mình, tên con bé là Tiểu Mi"
"Cậu và Wison xem ra rất ổn"
"Đúng vậy...mình cũng không tin nỗi có ngày mình và anh ấy lại trở về bên nhau như vậy"
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Ở một nơi khác, Liên Trữ Hào kết thúc cuộc họp thì đi đến quán bar cũ ngồi uống vài ly cùng Wison đang ở sẵn chờ ở đó.
"Liên tổng lâu ngày không gặp thật là nhìn lạ đến nỗi nhìn không ra luôn đấy"
"Đùa ít thôi..chuyện hợp tác nên Úc thế nào ?"
"Còn phải hỏi sao..đương nhiên là kí ngay và liền rồi"
Không biết từ khi nào mà bọn họ trở thành những con người đồng cảm bạn bè hiểu nhau, Wison trước giờ là người không thích giao thiệp bạn bè đông đúc nhưng từ khi về đây gặp Liên Trữ Hào thì họ ngày càng thân hơn...lúc trước Wison tìm Triệu Mạn Yên cũng luôn ngồi uống rượu cùng hắn vào chiều tối.
Bốn năm trôi qua nhanh như một cơn gió, Liên Trữ Hào dường như đã thay đổi hoàn toàn cả tính khí lẫn vẻ bề ngoài.
Hồi trước hắn thích gì mặc nấy lại còn không mấy để tâm đến phong cách hiện hành gì đó còn bây giờ thì hắn luôn chú trọng hình thức thậm chí khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng nghiêm túc không đùa giỡn như hồi trước nữa...sự thay đổi này của hắn khiến những người bạn thân thiết cũng phải kinh ngạc.