Sáng hôm sau, ánh sáng mặt trời chói loá chiếu vào phòng thật ấm áp nhẹ nhàng...
Cố Mạt Ly tỉnh dậy, hai mắt vẫn còn mơ màng vì buồn ngủ thì đột ngột bị một cái hôn vào trán khiến hai mắt kinh ngạc tỉnh táo hoàn toàn.
"Chào buổi sáng..."
"Anh..anh làm tôi giật mình"
Thật sự là cô giật mình vì hắn quá dịu dàng cô có thể cảm giác được sự khác biệt này...người đàn ông này có lúc thì hung tàn ngang ngược như một ác ma, còn có khi lại dịu dàng nân niu như bảo bối là thế nào...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Ở một nơi khác, gần cửa trung tâm thương mại...Liên Tiểu Như vừa bước ra thì gặp Nam Cẩn Niên đang đỗ xe ở đó nói chuyện với Diệp Túc Kinh.
Không khí giữa bọn họ không quá căng thẳng dù sắc mặt cả hai đều nghiêm nghị như nhau, Liên Tiểu Như vừa định rời đi thì một tiếng gọi quen thuộc có chút gì đó đáng ghét gọi lại.
"Liên tiểu thư...không ngờ lại gặp ở đây"
Nam Cẩn Niên chậm rãi bước đến, trên môi nở một nụ cười điềm đạm lịch lãm khiến cô có chút ngại ngùng lùi lại vài bước.
"Chào.."
"Đi ăn cùng nhau không ?"
"Hả..anh..anh rủ tôi đi ăn sao ?"
"Lạ lắm à.."
"À..không có, tôi cũng định đi ăn"
Liên Tiểu Như xoay người nhìn qua phía xe thì không thấy Diệp Túc Kinh đâu nữa, Nam Cẩn Niên chủ động cầm lấy đống túi hàng trên tay cô rồi mở cửa xe mời cô vào trong.
...
Trong xe, Nam Cẩn Niên khá thoải mái không hề có chút gì khác lạ...
"Tôi..hôm qua có gặp Bác Nam, nhưng tôi không hề có ý gì đâu anh đừng hiểu lầm"
"Thật ra cuộc hôn nhân này cũng không phải là không tốt đúng không ?"
Cô đây là không lầm chứ...Nam Cẩn Niên hồi trước còn khăng khăng phản đối còn nói là có bạn gái rồi lại còn nhìn cô bằng cặp mắt chán ghét. Chỉ có vài này là đổi ý thay đổi một trăm tám mươi độ thế này, đúng là đáng nghi ngờ.
"Anh nghĩ sao ?"
"Tôi nghĩ sẽ cưới cô...sinh một đứa con làm vui lòng ba mẹ tôi, không cần mất thời gian chọn đi chọn lại vị trí Nam thiếu phu nhân"
Tên này thẳng thắng quá vậy chứ, gò má của cô bỗng ửng hồng lên không nhìn hắn nữa. Nam Cẩn Niên chỉ khẽ cười một cái rồi lại không nói thêm gì nữa, cô bé này thật ra cũng đáng yêu lắm đấy chứ...nhưng hắn lại không thể yêu cô được.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
KHU RESORT UMMA \- Thuộc tài sản của Liên Gia.
Nơi này không chỉ mát mẻ phong cảnh cũng vô cùng sang chảnh đậm chất Châu Âu, khi còn nhỏ cô cũng đã thấy nơi này trên tivi nhưng không nghĩ nó lại vừa mát vừa rộng lại còn cực kì xa xỉ thế này.
Xe của Liên Trữ Hào vừa đỗ thì nhân viên lập tức hùa ra ngoài, điệu bộ cực kì khẩn trương đón tiếp...cô gái bên cạnh là Cố Mạt Ly khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ không khỏi nhìn theo.
"Liên thiếu gia..trùng hợp quá nhỉ"
"Cô là ai vậy ?"
"Anh không nhớ em sao...em là Dương Tịch, hồi học cấp ba đấy"
"À..là cô sao"
Dương Tịch mặc bộ váy ôm màu vàng chậm rãi đi đến nhìn Liên Trữ Hào giống như chưa từng thấy đàn ông vậy không ngừng cười nói...Cố Mạt Ly lùi lại rồi theo quản lí nhận phòng trước, không nói thêm một lời nào.
Liên Trữ Hào muốn nắm tay cô lại nhưng người đã đi xa rồi, sắc mặt của hắn chau lại cực kì không vui định đi theo nhưng bị Dương Tịch kéo lại.
"Liên thiếu.."
"Buông ra"
Ánh mắt của hắn khiến cô ta lập tức buông ra không dám níu kéo nữa, người đàn ông này vẫn luôn có khí chất cao ngạo đáng sợ như thế.
Dương Tịch là bạn học thời cấp ba của hắn lúc còn ở nước ngoài, sau khi về nước nghe tin hắn định đi nghỉ mát ở resort UMMA thì cô ta lập tức đặt vé chạy đến đây tìm hắn ngay.