Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 937






Chương 937

Diệp Như Hề có chút nóng lòng muốn thử, liền nói: “Được, có thê nhìn xem.”

Đoàn người liền đi theo phía sau Trương Hoài, dọc theo đường đi, Trương Hoài còn giảng giải cho bọn họ không ít kiến thức về đoán thạch, cho dù Diệp Như Hề sớm đã rõ ràng, nhưng vấn là nghe thật sự nghiêm túc, chỉ là nghe càng lâu cô càng cảm thấy kỳ quái.

Rất nhiều lý luận của \ thầy Trương, này đều là sai lầm, cũng không thể nói là sai lầm, mà là quá cũ, thuộc về kiến thức mặt nồi, bậc thầy đoán thạch thật sự sẽ không Tim sai lầm như Vậy.

Lúc này ánh mắt Trương Hoài sáng lên, chỉ vào một khôi đá thô, nói âu nói tả: “Đây tuy ệt đối là đá thô đẳng cập, có thê mua.”

Diệp Như Hề cũng thấy khối đá kia, nhíu nhíu mày.

Trương Hoài còn đang đ ĩnh đạc phân tích, khen khối đá này liên tục, còn chọn ra mẫy khối đá khác, khiếm nhóm phú nhị đại đã chuẩn bị ra tay.

Ninh Cảnh Trạch cũng định mua một khối trong đó, nhưng bị Diệp Như Hề ngăn cản.

“Đừng mua.”

“Hả? Xảy ra chuyện gì?”

“Tin lời tôi, đừng mua.”

Ninh Cảnh Trạch chần chờ nói: “Có vấn đề?”

Diệp Như Hề nói giỡn: “Trực giác của phụ nữ, tin không?”



Ninh Cảnh Trạch cũng nở nụ cười, anh ta vốn cũng không phải đặc biệt hứng thú, chỉ là đi theo bạn bè tới xem náo nhiệt, không mua cũng không sao Cuối cùng, nhóm phú nhị đại kia đều mua vào, giá cả cũng không rẻ, khối đá thô giá trị thấp nhất cũng tầm 80 vạn, đắt nhất phải kê đến khối đá có diện tích lớn nhất kia, 500 vạn.

Người mua chính là cổ đông lớn nhất của chợ đá thô.

Thầy Trương thấy Ninh Cảnh Trạch không mua, nói: “Ninh tiên sinh, ngài không muôn mua sắm sao?”

Ninh Cảnh Trạch cười nói: “Giác quan thứ 6 của Hè Hề nói với tôi, vẫn nên không mua.”

Thầy Trương lập tức trừng mắt dựng ngược mày, “Làm loạn! Loại chuyện sao có thể nghe một phụ nữ?”

Những lời này vừa nói ra, Diệp Như Hệ còn chưa phản ứng, Ninh Cảnh Trạch đã thầy không vui.

“Những lời này thì không đúng rồi, phụ nữ thì có làm sao? Giác quan thứ sáu của phụ nữ rất chuẩn.”

Thầy Trương cũng không dám trực tiệp đác tội với vị Ninh gia thiếu gia này, đành phải thả chậm giọng: “Ninh thiêu gia, tôi không phải có ý tứ này, chỉ là chuyện đoán thạch dựa vào cơ duyên xảo hợp, duyên phận tới ròi, là rt tốt, nêu như bỏ lỡ, thật sự là.

chuyện tiếc nuối của đời người.”

Ninh Cảnh Trạch nghe ông ta nói như thế lại có chút dạo động, hơn nữa anh ta cũng muốn tặng phỉ thủy chất lượng tôt cho trưởng bối, đang định ngoái xem, trong lúc anh ta đang muôn nói gì đó, một bài tay ngọc nhỏ dài duỗi ra đè lại cánh tay mình.

Ninh Cảnh Trạch ngắng đầu, đối diện với ánh mắt Diệp Như Hề, đó là một vẻ mặt nghiêm thôi Diệp Như Hề vốn dĩ không muốn nhúng tay, dù sao vệ chuyện đoán thạch cũng chú ý tới vận may, cô cũng không bảo đảm vận may của bản thân cao, liên lụy người khác bỏ lỡ khối đá thô tốt, nhưng trong lúc bọn họ nói chuyện, cô lại chú ý tới người được gọi là Thầy NHHIER kia liên tiêp nhìn vê phía một đám đá thô, ánh mất có chút kỳ quái.

Nếu để cô hình dung, đó chính là một …..- ánh mắt gần như bức ép.

Một thầy đoán thạch sẽ như thế bức ép người ta mua đá thô sao?