Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 882






Chương 880

“Tôi không cần cái gì cả, anh buông tôi ra.”

“Đừng nháo nữa.”

Diệp Như: Hề cắn răng, nói: “Thứ tôi muôn, anh căn bản không cho tôi được!”

“Cô nói xem.”

“Tôi muốn có thân phận Tạ phu nhân, anh cho nồi sao?I”

Những lời này nói trong lúc tức giận, Diệp Như Hệ cũng không mong mỏi, nhưng lại là bãi mìn của Tạ Trì Thành.

Nếu đã hiểu lầm cô, vậy thì hiểu lầm đến cùng đi.

Diệp Như Hề gần như thỏ hồn hển khi nói ra những lời này.

Bầu không khí đột nhiên đông cứng lại.



Hai bọn họ không ai nói chuyện, Diệp Như Hề thoáng dùng sức, liền đầy anh ra, sửa sang lại ¡ quân áo lộn xộn trên người, cô cúi đầu, cũng không thèm nhìn anh.

Chờ khi đã sửa sang lại ổn rồi, cô nói: “ Giám đốc Tạ, cứ như vậy đi, anh hiều lầm. tôi là người thê nào tôi không để bụng, cũng không quan tâm, cho nên, xin anh đừng làm ra những chuyện sai trái như vậy nữa, được không?”

Anh không có trả lời.

Diệp Như Hề cắn răng tiếp tục cho một Liều thuốc mạnh hơn, dùng giọng điệu trào phúng mà nói: “Anh làm như vậy, sẽ khiên tôi cảm thấy, anh không có tôi là không sông được.”

Những lời này, là một cái bẫy.

Mà kiểu người như Tạ Trì Thành đậy, kiêu ngạo, tự phụ, sẽ không chịu đê bản thân mình bị đối xử nhữ vậy Cô gần như đang, dẫm lên bãi mìn của anh, cô có thể đoán trước Lần tiếp xúc ngắn ngủi giữa hai người bọn họ, là thật sự phải kết thúc rôi.

Diệp Như Hề cúi đầu, cố gắng để mímmôi không lộ ra nụ cười khổ, nhưng lại thấy miệng mình đắng chát.

“Tôi đi về trước, giám đóc Tạ, tùy ý anh đi hay ở.”

Dứt lời, cô xoay người muốn rời khỏi lối thoát hiểm.

Nhưng tay lại bị người kia bắt được.

Diệp Như Hề kinh ngạc quay đầu, liền đôi diện với ánh mặt hứng thú của Tạ Trì Thành.



“Có lòng tham như thế à?”

“Hả?”

Diệp Như Hề trong lúc nhất thời còn chưa phục hồi tinh thần, cô ngần ra, còn cho răng anh sẽ tức giận, không nghĩ tới, anh còn cười được?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Cô muốn gả cho tôi?”

“Không phải, anh, anh……

Không phải anh nên tức giận sao?

Không phải nên nổi giận lôi đình sao?

Không phải nên cảm thấy cô là đồ không biết tốt xấu, sau đó hung hăng trừng trị cô một phen, bảo cô cút đi sao?

Tại sao giờ lại…… Đột nhiên nở nụ cười.

“Làm sao cô biết, tôi không cho được?”

Diệp Như Hề càng ngắn ra.