Lúc này, mọi người mới cùng nhìn qua.
Lục Bạch lập tức khẩn trương, nhưng vẫn là trúc trắc nói: “Cái này,… đó là mẫu mới của ag Milan, hoa văn trên
tà váy không thể sao chép được.
Mà, hơn nữa, mẫu này còn chưa
được quảng bá rộng rãi..không có
khả năng có đồ giả..”
Thật vât vả mới nói xong những lời
này, Lục Bạch cảm thấy bản thân thật dũng cảm, nhưng cô phát hiện biểu cảm của mọi người có chút kỳ quái, ai cũng không có mở miệng.
Diệp Như Hề ở trong lòng thở dài, đúng đã đi làm thì những chuyện đau đầu thế này hoàn toàn không thể tránh khỏi.
Bữa cơm này, chẳng có ai ăn được thoải mái cả.
Khi Lục Tư Viễn quay trở lại, phát hiện không khí có chút kỳ lạ, nhưng cũng chỉ cho là bởi vì có ông chủ như anh ở đây, mới khiến nhân viên không thể thả lỏng.
Sau khi kết thúc kết thúc bữa tối, có người đề nghị tiếp tục đi tăng hai, đi đến một phòng trà có dàn âm thanh tốt một chút, mọi người đều nhất trí đồng ý.
Lục Tư Viễn suy xét đến mục đích của anh là muốn cho Diệp Như Hề hòa nhập với môi trường công sở, anh có mặt sự sẽ khiến mọi người không thoải mái, mất nhiều hơn được thì không tốt, liền nói: “Tôi muốn quay lại công ty một chuyến, mọi người đi chơi vui vẻ điểm, hóa đơn cứ tính cho tôi.”
Trước khi đi, Lục Tư Viễn còn đưa mắt nhìn theo Diệp Như Hề ánh mắt dịu dàng mang theo vẻ trấn an.
Diệp Như Hề tránh đi ánh mắt này.
Đường Anna lại thấy, trong lòng càng thêm ghen ghét.
Mọi người hò hởi tới phòng trà, cách bày trí và không khí ở đây quả thật rất tốt, còn có những ca sĩ phòng trà đang hát tình ca, trầm ấm nghe say lòng người.
Một đoàn người ngồi vây quanh một khu, một đám ngồi chen chúc nhau, nhưng lại ép Diệp Như Hề dời tới một góc riêng, đây rõ ràng là cố ý tẩy chay. Lục Bạch thấy mà hận không thể nói cho anh mình biết là anh có ý tốt nhưng lại khiến mọi chuyện tồi tệ hơn.
Lục Tư Viễn càng muốn nhanh chóng giúp Diệp Như Hề hòa nhập với mọi người, thì lại càng khiến mọi người cảm thấy phản cảm.
Rốt cuộc, chẳng ai thích nhìn ông chủ mình thiên vị cho người nào đó, đặc biệt là người kia còn chưa được chứng thực năng lực, ngay cả chút bằng cấp cũng không có.
Lục Bạch yên lặng ngồi xuống bên cạnh Diệp Như Hề, sợ chị gái xinh đẹp chịu thiệt thòi.
Diệp Như Hề đã nhận ra sự quan tâm của Lục Bạch, cười nói: “Chị không sao đâu.”
Lục Bạch nhỏ giọng nói: “Chị gái xinh đẹp, chị không cần khổ sở, thời gian
lâu dần, mọi người sẽ biết chị tốt thế
_ » nao.
Trong lòng Diệp Như Hề ấm áp, nói: “Cảm ơn em, Tiểu Bạch, nhưng mà sau này đừng gọi chị là chị gái xinh đẹp nữa, gọi là Tiểu Hề đi.”
Lục Bạch cong cong mi mắt, cười với vẻ mặt đơn thuần.
“Anna, tôi cảm thấy cô hát so với ca sĩ trên kia còn hay hơn đấy, cô đi lên hát một bài đi.”
“Đúng rồi, Anna, cô nhất định có thể khiến bốn phía xung quanh ngắm
nhìn!