Chương 826
Không có thằng đàn ông nào chịu được, cô tìm cơ hội thả vào ly rượu của Tạ Trì Thành, sau đó tắm rửa bản thân sạch sẽ nằm trên giường hắn, đến lúc đó lại cho vào chút máu, ngụy trang là lần đầu tiên, không phải là được rồi sao?”
Hạ Lan Ninh nhìn món đồ trong tay đối phương, hai mắt sáng quắc.
“Nhưng Tạ Trì Thành sẽ không chạm vào rượu bên ngoài.”
“Vậy phải xem bản lĩnh của cô thế nào, anh trai cũng. chỉ có thể giúp được tới đây thôi.”
Nói rồi hắn liền ném gói nhỏ vào tay cô ta, tự mình ra cửa.
Hạ Lan Ninh mặc xong quản áo, kiểm tra qua một chút, may mãn, lúc tên cặn bã kia làm thì không để lại chút dấu vết gì.
Cô ta siết chặt gói thuốc trong tay, trầm tự một hồi, cuối cùng quyết định đập nồi dìm thuyền một lân.
Bên kia, Tống Xán tâm tình bực bội đi vệ phía đám bạn của mình, anh ta vừa ngắng đầu, liền thấy Ninh Cảnh Trạch mang theo một bạn đồng hành nữ đi tới.
Tống Xán và Ninh Cảnh Trạch có mối quan hệ không tôi, nhìn thấy một màn này, cũng hiệu rõ là chuyện gì, trêu gheẹo nói: “Đây là bạn nữ của cậu đó hả?”
Ninh Cảnh Trạch thoải mái hào phóng thừa nhận, “Đúng vậy, cô ấy là Hề Hà.”
Đám bạn vây xung quanh đều nở nụ Cười.
Duy chỉ có Diệp Như Hề thì cười có chút kỳ quái.
Gần đây cô chọc phải tổ ong vò vẽ đấy à? Chạm mặt người quen hết lần này tới lần khác, sao lại là tên Tống Xán này nữa vậy?
Chuyện đua xe lần trước còn chưa kịp giải quyết xong, giờ lại chạm mặt.
Tuy nhiên cũng may là đối phương không nhận ra cô là ai.
Một đám người trẻ tuổi đứng cạnh nhau nói chuyện phiếm, Diệp Như Hề đã giúp người ta thì cũng giúp tới cùng, cô thành thạo Xây ‘ dựng một hình tượng bạch phú mỹ thân thiện, lúc còn ở nước Anh cô đã sớm được Hứa lão phu nhân bồi dưỡng nên khí chất, chỉ cần cô muốn, hoàn toàn có thê biếu hiện mình là một bạch phú mỹ học thức uyên thâm.
581 Tất cả đang cùng trò chuyện với nhau rất vui, thậm chí đám người còn lại cảm thấy ánh mắt của Ninh Cảnh Trạch này thật tốt, bọn họ đều muốn biêt sau lớp mặt nạ kia sẽ là khuôn mặt xinh đẹp tới mức nào. Một người phụ nữ có cả trí tuệ lẫn sắc đẹp, Ninh Cảnh Trạch thật sự quá may mắn!
Ngay ở lúc Diệp Như Hề. cảm thấy bản thân đã tới lúc có thể rút lui an toàn, hoàn thành màn trợ giúp, hội trường chợt trở nên an tính, gân : như tất cả mọi người đều theo bản năng nhìn về phía cửa.
Người đàn ông kia mặc bộ tây trang màu đen, thân hình cao dài mang theo khí thế sắc bén bước từng bước tiến vào.
Anh rõ ràng không hề làm ra bất cứ hành động gì phô trương, lại khiến cho ánh mắt mọi người không có cách nào bỏ qua.
Khi Diệp Như Hề nhìn thấy khuôn mặt được treo chiêc mặt nạ màu đen kia, trái tim hung hăng co rút lại.
Ninh Cảnh Trạch chú ý tới, thấp giọng nói: “Hề Hề, cô có chuyện gì thê?
Cảm thấy không thoải mái sao?”
Diệp Như Hề cúi đầu, sờ sò trên mặt nạ của bản thân, sau khi xác nhận nó sẽ không rót ra thì mới miễn cưỡng an tâm hơn chút, thậm chí còn hận không thẻ dán luôn mặt nạ trên mặt.
“Tôi không có việc gì.”
“Không có việc gì thì tốt rồi. Chờ thêm chút nữa chúng ta sẽ rời đi, cảm ơn GOS “Được”