Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 823






Chương 820

Diệp Như Hề áp xuống, nội tâm lo lắng, nói: “Tôi phải đi về, anh đừng tự mình lái xe.”

Dứt lời, Diệp Như Hề vội vàng muốn rời đi, nhưng bị Tạ Trì Thành bắt được cổ tay, cô quay đầu lại, giật giật, vân không kéo ra được.

“Lái xe trở về.”

“Không cần.”

“Hoặc là tự lái xe trở về, hoặc là tôi đưa cô đi.”

Diệp Như Hề giãy giụa một chút, cảm thấy anh có khả năng làm. ra hành động này, liền nói: “Được rồi, hôm khác tôi lái xe trả lại cho anh.”

Tạ Trì Thành ném chìa khóa xe cho cô, dụi tắt thuốc rồi lui về phía sau vài bước, gật đầu, ý bảo cô lái đi.

Diệp Như Hề thật sự bắt đắc dĩ, đành mi lái chiếc xe giá trị ngàn vạt trực tiệp lướt đi trước mặt mọi người.

Khi chiếc xe vụt khỏi tầm mắt đám người, tất cả bọn họ còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại cứ như vậy mà đi?



Cứ như vậy mà thả người ta đi mất?

Còn tặng một chiếc xe giá trị lớn như vậy?

Tạ Trì Thành gọi điện thoại, bảo Tần Phong lại đây, sau đó quay đầu lại nói với đảm người Tống Xán: “Đừng đi quấy rầy cô ấy.”

Câu này không phải hỏi ý kiến, mà là một lời cảnh cáo.

Người phụ nữ kia khiến anh cảm thấy vui vẻ trong giây lát, vì để cảm tạ, anh có thê bảo vệ cô.

Tống Xán thẹn quá hóa giận, nắm chặt năm tay nói: “Tạ thiêu, anh đang coi trọng người phụ nữ kia sao?”

“Không liên quan gì tới cậu.”

Tống Xán tức giận đến mức vành mắt đỏ lên, quát to: “Vậy Lan Hinh thì sao? Ảnh có đi thăm cô ấy không?”

Tạ Trì Thành cười nhạo một tiếng, nói: “Cho nên tôi phải làm cái gì?”

“Anh! Một năm trôi qua, anh từng đi thăm cô ấy chưa? Mệt cho cô ây năm đó còn xả thân cứu anhl”

Tạ Trì Thành bỗng nhiên nói: “Ba trăm triệu.”

“Cái gì?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!



“Tôi đã cho cô ta ba trăm triệu.”

Tống Xán càng tức giận, nói cũng không lựa lời: “Mạng của Tạ thiêu cũng chỉ giá trị ba trăm triệu 22”

“Sai rồi.”

“Cái gì?”

“Tôi của năm đó, không đáng một đồng.”

Một đứa con ngoài dã thú bị người ta ám sát, một đứa nhỏ không có giá trị, không đáng một đồng.

“Cô ta nhận tiền, nên thu lại vẻ mặt ai cũng thiếu nợ cô ta đi thôi.”

Tống Xán đối diện với ánh mắt trào phúng của Tạ Trì Thành thì ngây ngân cả người.

Những lời này có nghĩa là gì?

Dường như sau khi Tạ Trì Thành xảy ra tai nạn xe cộ lần đó, anh ta đã trở nên bắt thường khó dỏ, trực giác nguy hiểm rình rập thế này khiến Tông Xán không dám tiệp tục nói gì nữa.

Cho tới khi Tần Phong tới nơi, Tạ Trì Thành trực tiếp lên xe rời đi, đám người còn ở lại chũng giải tán.