Chương 798
Cô lặng lễ nhìn qua đó, thấy người phụ nữ kia đối với Tiểu An và Nhạc Nhạc lộ ra tươi cười lấy lòng, trên tay còn cầm theo món đồ chơi, tựa hồ đang nói gì đó.
Tiểu An trực tiếp lắc đầu, cũng nắm tay Nhạc Nhạc đi VỆ phía trước, người phụ nữ đuổi theo ở phía sau, còn đang lải nhải nói nói.
Ánh mắt Diệp Như Hề trở nên ảm đạm, gắt gao nắm chặt tay.
Trước khi cô về nước cũng đưa ra đủ mọi suy đoán……
Thời gian đã qua một năm, có thể. đã thay đồi rất nhiều người, rất nhiều chuyện.
Đặc biệt là ở trong tình huống cô đã ˆ tử vong `, có thê có một người khác đi vào cuộc sông của bọn họ hay không, Tiểu An và Nhạc Nhạc có thê gọi một người khác là ‘ mami ‘ hay không, nhưng khi khả năng này xuật hiện ngay trước mắt, trải tim cô vô cùng đau đón.
Diệp Như Hê sợ bản thân còn tiếp tục đứng xem sẽ làm ra những hành động mắt lý trí, cô ép buộc bản thân dời bước chân, ra khỏi khu trung tâm thương mại, bóng lưng kia không hiệu sao lại trông thật chật vật, đáng thương .
Lúc này, Tạ An đang dần mắt kiên nhẫn, đặc biệt là lúc người phụ nữ này không ngừng lải nhải bên tai, cậu dứt khoát bảo vệ sĩ chặn người lại, không nẻ tình chút mặt mũi nào.
Loại phụ nữ muốn dựa vào bọn họ mà tới gân daddy thật sự khiến người ta buồn nôn mà.
Thật sự cho rằng chỉ cần mua vài món đồ chơi, bọn họ sẽ lập tức vui sướng, vui vẻ ở bên cạnh cô ta sao ?
Nằm mơ đi!
“Anh trai, em không thích cô ta.”
“Ừ, Nhạc Nhạc đừng sợ, anh trai cũng không thích cô ta.”
Nhạc Nhạc nắm chặt tay áo Tạ An, nói: “Anh trai, ai em cũng không thích.”
Tạ An trầm mặc một chút, cậu bé tất nhiên biết em gái mình đang lo lắng cái gì, mà về vẫn đề kia, cậu lại không cách nào đưa ra một đáp án kháng định no đối.
Tạ An xoa xoa đầu Nhạc Nhạc, nói: “Chúng ta cũng không cân phải thích ai hêt.”
Nhạc Nhạc tiếp lời ngay: “Mami sẽ trở vê sao?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Giọng Tạ An giống như bị chặn ngang, rât nhiêu hé miệng muôn nói chuyện lại chậm rãi khép lại.
Lời nói dối năm đó, cần thêm rất nhiều lời nói dối để lắp đầy.
Mà cậu, đã không biết phải làm thế nào đề tiệp tục chôn giâu sự thật nữa .
Rất nhiều thời điểm, Tạ An đều cảm thấy em gái mình cái gì cũng đã biết, nhưng lại làm bộ không biết.
Lời nói dối này, giống như niềm tin chông cự khiên em gái vui vẻ.
Tạ An khó khăn nói: “Nhanh thôi, nhanh thôi.”
Thật sự sẽ nhanh sao?
Cậu cũng không biết.
“Tiểu An, Nhạc Nhạc, dì cuối cùng tìm được các cháu.”
Ẩm thanh quen thuộc vang lên, hai đứa nhỏ cùng lúc ngâng đầu lên, sắc mặt Tiểu An càng trở nền kỳ quái.
Người tới tìm bọn họ, chính là Tống Giai.
Tạ An cũng mơ hồ biết được sự thật năm đó, nhưng chuyện biết đến cũng không nhiều, chỉ biết cái chết của mami có liên quan tới dì ấy, nhưng việc dì Tống ân hận lại đưa ra cách làm thế này, Tạ An không có cách nào oán hận quá sâu.