Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 768






Chương 765

Lập tức tiên hành phẫu thuật!”

Rensa quay đầu trực tiếp nói với Tạ Trì Thành: “Người tương thích anh đã chuẩn bị sẵn rồi đâu? Tôi không cân biết là ai, lập tức đưa tới đây, nêu không con gái của anh lập tức gặp nguy hiểm.”

Tạ Trì Thành trực tiếp bảo Tần Phong mang theo người qua đó.

Mà Vưu Lị Tư mắt tích đã lâu g đang bị bí mật giam giữ ở tầng làm ngâm của trang viên, có người trông coi suốt 24 giỜ, cả người bị trói chặt, ngay cả miệng cũng đêu nhét chặt giây không cho đôi phương cơ hội tự sát.

Anh sớm nên áp dụng cách thức như ._ vậy, cho nên sau khi có được cơ hội, khống có chút tia đồng tình nào liền bắt người giam lại, chỉ chờ ngày này.

Nhạc Nhạc được khẩn cấp đưa vào phòng phẫu thuật, Tần Phong cũng giữ chặt Vưu Lị Tư đưa tới phòng gây mê.

Thời điểm Vưu Lị Tư nhìn thấy Caesar, sau mấy ngày bị câm tủ thì cảm xúc của cô ta sớm đã vặn vẹo tới cực hạn, cô ta biết tác dụng của bản thân là cái gì, cho nên càng không thể chấp nhận.

Cô ta không chiếm được người đàn ông này, dù sao cũng không chiếm được, cho nên cô ta muôn huỷ hoại anhII!

“Ha ha ha ha…… Caesar, anh có lẽ cũng nên quan tâm tới người phụ nữ của mình một chút nhỉ…. Tôi đã hủy hoại cô ta hoàn toàn…… Ha ha ha……

Cả đời này, anh đừng mong sẽ được yên bình!”

Sắc mặt Tạ Trì Thành biến đổi, đột nhiên tiên lên bóp chặt cằm cô ta, nét mặt âm u tựa vực sâu không đáy.

*Cô đang nói cái gì?!”

Ánh mắt Vưu Lị Tư càng thêm cố chấp, cô ta hưởng thụ vẻ cuồng bạo của Tạ Trì Thành cùng với đáy mắt tràn ngập khủng hoảng kia của anh.



“Cả đòi này anh sẽ không được yên!

Cô ta sẽ vì anh mà chêt!!”

Những lời này trực tiếp châm ngòi lửa giận của Tạ Trì Thành, anh bóp chặt cô cô ta, từng chút một siết chặt, ánh mắt đã chứa đầy sát ý, dường như lúc nào cũng có thê giết chét đối phương.

Bác sĩ Rensa lập tức xông tới đè tay anh lại, khẩn trương nói: “Cô ta còn chưa thê chết được! Con gái anh còn bên trong đó, chúng ta không có nhiều thời gian! Caesar, mau buông tay.”

= Tay Tạ Trì Thành không động đậy, hốc mắt anh đỏ ngâu, mơ hồ ý thức được cái gì, môi mỏng gần ra mây chữ như rít ra từ kẽ rằng, “Cô đã làm cái gì?!”

Vưu Lị Tư thì vẫn đang cười, cho dù hô hấp ngày một giảm bớt, lỗng ngực đau đớn như sắp nỗ tung, nhưng cô ta vận cười hả hê không chút kiêng nễ; ánh mắt tựa như nhìn thấy một người đáng thương.

“Caesar, anh sẽ phải hồi hận, khụ KHẨU n Rensa mắt thấy Vưu Lị Tư gần như ngắt đi, trực tiệp gào thét lớn: “Èaesar! Ảnh còn cần con gái mình hay không vậy!”

Cuối cùng, anh buông lỏng tay ra.

Vựu Lị Tư lập tức quỳ rạp trên mặt đất, liều mạng ho khan.

Rensa lập tức để y tá tiêm cho Vưu Lị Tư tiêm vào một liều thuốc mê, đem người đây vào phòng phẫu thuật.

“Caesar, tôi sẽ mau chóng hoàn thành phẫu thuật!”

Dút lời, cửa đã bị đóng lại.

Tạ Trì Thành chật vật lui về phía sau vài bước, hít sâu vài ngụm khí, tơ máu trong đôi mắt càng trỏ nên rõ ràng.

Cuối cùng, anh giật giật, nói: “Tần Phong, điêu tra cho tôi,”