Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 716






Chương 712

Vốn dĩ còn cho rằng đây chỉ là một chuyện đơn giản, nhưng bắt luận bị dập tất bao nhiêu, sẽ luôn có tin tức mới bùng lên, lại bắt đầu một làn sóng mới, chiếm cứ hot search không dứt.

Mà Hứa lão phu nhân cũng không tiếp tục để ý tới, tân tư của bà đang dồn tới cuộc gặp gỡ với họ Cố sắp tới.

Bà đã sớm điều tra ra được manh mồi, người năm đó mang Như Nhi của bà đi, rất có thể là người nhà họ Có.

Khi Hứa lão phu nhân đánh tiếng – muôn ghé thăm nhà họ Cố, Cố Cảm Minh yêu cầu Cố Lăng Hiện ở lại nhà tiếp đãi khách, còn bảo Cố Băng Băng chuẩn bị kỹ càng một phen.

Cố Băng Băng còn có chút bất mãn lầm bẩm: “Anh hai, vì sao bà già cô hủ kia lại muôn tới thăm nhà chúng ta vậy.?”

Cố Cẩm Minh ngăn cô ta lại, “Đừng để anh cả nghe được cách xưng hô này, anh ấy sẽ mắng em đấy.”

Băng Băng hừ một tiếng, nói: “Mắng thì mắng thôi, lão thái thái quả thật là nghiêm túc thái quá mà, bà ta không thích em, vì sao em phải tôn kính bà ta chứ ?”

Cố Cẩm Minh xoa xoa đầu cô ta, nói: “Đừng nói như vậy, Hứa lão phu nhân là một người đáng giá đề tôn kính.”

Cố Băng Băng chẳng hề để ý, nhưng cũng không muôn cãi nhau với anh trai, sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ thì đi xuống lâu, theo Cố Lăng Hiên đứng ở cửa.

Không bao lâu, một chiếc rolls royce chậm rãi tiên vào, xe dừng lại, Hứa lão phu nhân từ trên xe đi xuông.



Cố Lăng Hiên chủ động tiến lên, nghênh đón, “Lão phu nhân, hoan nghênh.”

Hứa lão phu nhân đi về phía trước, nhìn về phía Cố Lăng Hiên, ánh mắt quá  mức nghiêm túc, như là muốn xuyên thấu qua đối phương nhìn ra ai đó.

Ánh mắt như vậy khiến mặt mày Cố Lăng Hiên nhíu lại, khó hiểu hỏi bà: “Hứa lão phu nhân?”

Hứa lão phu nhân âm thầm thở dài một hơi, một lần gặp mặt trước đó liền cảm thấy quen thuộc, còn có những tư liệu trên tay  bà năm đó, lần gặp mặt này đây lại Cố Cẩmgiác quen thuộc như cũ, trong lòng bà gân như đã có kết quả.

Mặt mày Hứa lão phu nhân trở nên nhu hòa hơn, nói: “Làm phiền rồi.’ “Sẽ không, hoan nghênh ghé thăm.”

Đoàn người đi vào trong phòng khách, ngôi xuống, Cô Làng Hiên đã sớm căn dặn người làm chuẩn bị trà, thái độ hoàn mỹ khiến người ta không bới móc được chút khuyết điểm nào.

Cho dù Cố Lăng Hiên cũng cảm thấy rất kỳ quái, anh cảm giác có một kiểu thân quen rất tự nhiên đối với Hứa lão phu nhân, còn có sự tôn kính Không thể tự chủ được.

Tầm mắt Hứa lão phu nhân nhìn về chỗ ngồi phía bên cạnh, Cố Cảm Minh trông cũng rất phong độ nhẹ nhàng như anh cả, và cả, vị tiêu thư họ Cô với ánh mắt mang theo một tia mắt kiên nhẫn kia nữa.

Hứa lão phu nhân bỗng. nhiên nói: “Em gái cậu được tìm vệ vào lúc nào vậy?”

Mới vừa mở miệng đã hỏi một câu kỳ quái đột ngột như vậy khiến người ta bôi rồi.

Cố Lăng Hiên cũng cảm thấy kỳ ra, nhưng vân hàm hồ nói: “Cũng không lâu, Băng Băng ở bên ngoài đã chịu rất nhiều khô CC) Hứa lão phu nhân nghiêm túc đánh giá Cố Bằng Băng một chút, mịt mờ nói: “Phải không? Đã kiểm chứng qua chưa? Ta có một đoàn đội bác sĩ, có thể trực tiếp thử máu.”

Nếu như là trước kia, Hứa lão phu nhân sẽ không trực tiệp nói chuyện một chút, nhưng bà đã bị chuyện này tra tấn rất lâu rồi, vừa đến đã trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, huống chị, se cũng không cho rằng đứa con gái không có phép tắc giáo dưỡng như thê, sẽ có ‘ khả năng ‘ là cháu gái ngoại của mình.