Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 625






Chương 621

Tạ An cuối cùng chỉ khóc lóc nói: “Có thê, mami có thê tin tưởng con, con sẽ làm được.”

Diệp Như Hề cúi đâu hôn hôn trên trán con, “Bé ngoan. Chờ sau khi mẹ vừa ra ngoài, con hãy trốn 4rong đống quân áo, chờ chúng ta đi rôi, lập tức lao ra ngoài. Biệt không?”

“Mami, con đã biết, mẹ nhất định nhất định phải không có việc gì nhé!”

“Được.”

Diệp Như Hề hít sâu một hơi, tích tụ một Do sức lực, sau đó cô mở ra phòng thử đồ, Tiểu An thoáng một cái đã nấp sau đồng quần áo kia, nhìn không thấy bóng dáng của thằng bé.

Diệp Như Hề đi bước một ra ngoài, gân như là lúc cô vừa bước ra khỏi cửa hàng thời trang, đã bị người ta vây quanh.

Diệp Như Hề đi về phía trước được một bước, lập tức bị ngăn cản.

“Tìm được người rồi, lập tức rời đi!”

“Đem người mang lên!”

Nói rồi, liên có người muôn vây giữ cô một trái một phải, nhưng Diệp Như Hề lui về phía sau một bước, “Tôi đi không được, nếu còn tiếp tục đi nữa, tôi’sẽ sinh non, sẽ chết, các người cũng không muôn mang theo một cái xác đúng không?.”

Những người đó nghe vậy thì do dự một chút, dường như có người đang tiền hành bâm báo với kẻ câm đâu, sau đó liền cho người tìm một cái xe lăn, để Diệp Như Hề ngồi trên xe lăn trực tiếp bị đây đi.

“Từ từ, tôi nhớ rõ còn có một thằng nhóc nữa, nó đang ở nơi nào?”



Trong lòng Diệp Như Hề nhảy dựng, nhưng không hê mở miệng.

“Không còn thời gian nữa, nhanh chạy đi, máy bay trực thăng đều có mặt cả rôi.

Những người này đầy theo xe lăn đi lên phía sân thượng của tòa nhà, ngay lúc đoàn người này mới rời đi không bao lâu, một bóng người nhỏ lập tức lao vọt ra ngoài.

Tạ-An vừa khóc vừa nhanh chân chạy, cho dù rất nhiều lần suýt đã té ngã nhưng không hề giảm tốc độ.

Mà Diệp Như Hề đã bị người mạng lên sân thượng, ở nơi đó, đậu sẵn một chiêc máy bay trực thăng, cô còn thẫy được một dáng người quen thuộc.

Lâm Tử Ngang.

Diệp Như Hề không có mệt thị hay hận I thù gì anh ta, chỉ là thốt ra một câu: “Vì sao lại muốn phản bội Trì Thành?”

Lâm Tử Ngang khựng lại một chút, cười một tiếng, vân là dáng vẻ cà lơ phất phơ ngày thường, nhưng ánh mặt lại không có sự chân thành mà Diệp Như Hễ quen thuộc mà là một kiều chẳng bận tâm bát cứ điều gì..

“Chị dâu, tôi không còn cách nào khác, ông chủ có thể sử dụng tất cả biện pháp để bảo vệ chị, nhưng không phải ai ai cũng được may mắn như thê.”

“Anh không sợ sao?”

Lâm Tử Ngang khựng lại vài giây, ánh mắt ảm đạm đi một chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, “Cũng không còn cách nào khác, tôi đã chuân bị sản sàng, chị dâu, chị đi theo chúng tôi đi thôi, ít nhất tôi còn có thê bảo. đảm chị tạm thời sẽ không có việc gì.”

Diệp Như Hề không nói gì, cũng không muốn phản ứng anh ta, trong lòng chỉ đang lo lắng cho Tiểu An, thăng bé thông minh như vậy, sau khí gọi điện thoại chắc hẳn sẽ biệt tự mình trốn đi nhỉ, Tiểu An sẽ không có việc gì, chờ Tạ Trì Thành tới là tôt rồi, anh sẽ bảo vệ tốt cho Tiểu An.

Miễn cưỡng an ủi bản thân một phen, Diệp Như Hề không đến nỗi quá hoi loạn, nhưng rất nhanh, để cô phải thất vọng rồi.