Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 432






Chương 425

Tạ Trì Thành nhìn ra ngoài cửa xe, Bị nhạt nói: “Hãy cho người đi Ìm Lâm Tử Ngang đóng máy tính, do dự, nói: “Ông chủ, anh không định đi sao?”

Lâm Tử Ngang vần không rõ chuyện gì đã xảy ra, coi như có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một cuộc cãi vã giữa người yêu đi? Nếu không, ông chủ sẽ không trực tiếp đên đón người như vậy.

Nhưng không ngờ, Tạ Trì Thành lại từ chỗi.

“Tìm ra người, mang đi.”

Lâm Tử Ngang không còn cách nào, lập tức cùng Tân Phong xuống xe.

Có rất nhiều người đang đứng vây quanh chiếc xe, nhưng bởi vì đám vệ sĩ mặc tây trang tây trang đen hàng ngũ chỉnh tê quá hù dọa người nên không có một người nào dám tiến đên dò hỏi.

Sau khi Lâm Tử Ngang cùng Tân phong xuống xe,, có lẽ là do trông Lâm Tử Ngang khá “thân thiện”, có người đã chủ động tiến lên để nói chuyện với nhau, đương biết sau khi được bọn họ chỉ là tới đề tìm người, sắc mặt của đám người trong trân đều ảm đạm đi xuống, còn có chút không cao hứng.

Lâm Tử Ngang lập tức. hiểu ý nói: “Đối với việc đã quây rầy làm ảnh hưởng tới mọi người , chúng tôi sẽ tiền hành bồi thường hợp lý, mặt khác, nêu như tìm được người rồi, chúng tôi sẽ có mức khen thưởng nhất định.”

Nghe sẽ được khen thưởng, tức khắc đám người kia đều tỏ ra có hứng thú.

“Khen thưởng được bao nhiêu?”



Lâm Tử Ngang biết những người này nêu không nghe được con số cụ thể thì sẽ không chịu hỗ trợ, hơn nữa ông chủ cũng không | thiếu tiền, nên anh ta nói thăng: “Mỗi người sẽ được bồi thường 5000 tệ, người nào. tìm được người thì sẽ được trực tiếp khen thưởng hai mươi vạn tệ.”

Vừa nghe. đến hai mươi vạn, tất cả, mọi người đều động tâm, sôi nồi bắt đầu dò hỏi muốn tìm người nào, có đặc điểm nhận dạng hay gì không?

Lâm Tử Ngang đang ở bên ngoài vội vàng giải đáp hàng loạt câu hỏi, Tạ Trì Thành ngôi ở trong. xe, không biết đang suy nghĩ về cái gì, ánh mắt Có chút ngây ra, sau đó, anh khẽ nhếch khoé môi, mỉm cười một cách tự giễu.

Cho dù có như thế nào, cũng vẫn là muốn đón người phụ nữ kia trở về sao?

Tạ Trì Thành cảm thầy bản thân mình đúng là điên rồi, anh không ngừng tự nhủ với bản thân, răng sau khi tìm được người phụ nữ đã phản bội mình đó, nhật định phải tìm đủ mọi cách, trừng phạt cô thật mạnh, không thể nương tay.

Cho nên, mới phải tìm cô về bằng được.

Lúc này, Diệp Như Hề bị nhốt ở trong phòng, căn bản không hề biết, người mà cô ngày đêm mong nhớ đang ở cách đây không xa.

Cô cầm lấy di động, vẫn còn một chút pin yêu ớt, nhưng vận không hề có chút phàn hôi nào như cũ.

Ö Khóa giật giật, hình như có người đang muôn mở cửa đi vào trong.

Diệp Như Hề lập tức đưa điện thoại di động cất kỹ, vôn tưởng rằng là thím béo kia lại về rôi, nhưng người tới lại là gã đàn ông hói đầu trong mới gặp.

Lúc này, gã hói đầu kia lộ ra nụ cười không mày thiện ý, trong mắt còn loé lên tia sáng trông vô cùng ghê tởm rùng rợn.

“Tiểu Hề à, có phải thấy rất nhàm chán hay không? Chú với em cùng nhau chơi một trò chơi đi.”