Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 381






Chương 386

Chuông điện thoại vang lên, khóe miệng cô giật giật khi nhìn thây ID người gọi.

Một cái ghi chú rất đáng xấu hổ.

[Người đàn ông của em.] Nhịn một chút, cô vẫn trả lời điện thoại, giọng nói trầm thấp của Tạ Trì Thành vọng ra.

“Tỉnh rồi à2”

“Tỉnh rồi.”

“Không vui à2”

“Không có!”

Tạ Trì Thành cười nhẹ một tiếng, làm cho đầu óc người ta bay bồng.

“Không cần để ý tới việc Lâm Tử Ngang trêu chọc đâu, cậu ta chỉ phụ trách theo dõi, có chuyện thì cứ tìm Tần Hải.”



“Ừm, em biết rồi.”

Diệp Như Hề đứng đây thây hơi mệt, nên bước tới ngôi trên sô pha, nghỉ chân một chút, tuỳ ý dựa vào ghê sô pha, câm điện thoại di động, nghe giọng nói của anh.

Ngay cả khi im lặng, tiếng hít thở của nhau cũng mang lại sự an tâm cho đôi phương.

Diệp Như Hề chưa bao giờ nghĩ đến, thứ hạnh phúc đơn giản như thê này sẽ xuât hiện giữa cô và Tạ Trì Thành.

Tháy Tạ Trì Thành không có ý cúp máy, Diệp Như Hề chủ động lên tiêng: “Anh đang ở công ty à?”

Tạ Trì Thành thản nhiên ừ một tiếng, mà giờ phút này, đám người trước mặt không dám thở mạnh, ngậm chặt miệng, còn phải ngăn, những người kia không được lên tiếng.

“Anh đang bận à?”

Tạ Trì Thành lật tài liệu ra xem, thuận miệng nói: “Không bận.”

Vì thay thế cho em trai mình, nên Tần Phong đảm nhận chức vụ thư ký của Tạ Trì Thành: …Ông chủ, hiện tại chúng tôi rât bận!

Giọng của Diệp Như Hề nhẹ nhàng, khi từ điện thoại truyện tới, âm cuôi mang theo một tia ngọt ngào.



“Không bận thì sao lại đi gấp như vậy? Vừa tỉnh lại đã không thây người đâu cả.”

Sau khi nói xong, Diệp Như Hề cơ hồ cho răng câu này quá mập mờ, nên vội bổ sung thêm một câu: “Ý em không phải vậy!”

Trong giọng điệu của cô có chút lo lãng cùng ngại ngùng.

Thể là, đám người có mặt trong phòng họp vừa nhìn thấy một cảnh tượng lạ lùng, mới một giây trước người trực tiệp đề thuộc hạ phế đi cảnh tay của người khác, một giây sau lại lộ ra một nụ cười dịu dàng.

Đám người kia lập tức chắn động, vội /g thu hồi ánh mắt tò mò của mình ại “Nếu như còn không đi, thì sẽ không đi được nữa.

Câu nói này, không thể suy nghĩ sâu thêm, nêu tưởng tượng sẽ lập tức thât bại ngay!

Diệp Như Hề dứt khoát chuyền đề tài, nói: “Công việc vân là quan trọng!

Anh không nên trì hoãn công việc đâu!”

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiệt truyện đến.

Diệp Như Hề sửng sốt, vội nói: “Âm thanh gì vậy? Anh đang làm gì thế?”

“Không có việc gì, tối nay tôi sẽ gọi lại cho em sau.”