Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 29




Phải đợi, chờ đến khi đã có lượng chứng cứ kha khá rồi mới có thể lập tức thoát khỏi sự khống chế của Vu Bình .
Trong lòng Diệp Như Hề có chút áy náy đối với Tạ Trì Thành, rốt cuộc một phát kia cô hoàn toàn không nương tay, chắc hẳn cũng bị đổ máu rồi.
Nhưng nghĩ đến Tạ Trì Thành đã đối xử với mình như vậy, cô có cảm thấy chút áy náy này nháy mắt đã không còn.
Ví tiền Diệp Như Hề tiện tay lấy của anh đã sớm bị vứt đi, cô đem tiền mặt bên trong lấy ra hết, còn có tấm thẻ không có tên hiệu.
Diệp Như Hề nhận ra được tấm thẻ này, chiếc thẻ này thuộc về những khách hàng cao cấp, không cần đến mật khẩu cũng có thể quẹt được, cô cầm lấy thẻ, trong lòng nảy lên một kế hoạch.
Không đợi Diệp Như Hề làm ra cái gì, Diệp Như Mạn đã khóc sướt mướt trở về nhà, hất tung đồ đạc trong phòng khách để xả giận.
“Đừng khóc nữa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Mẹ! Không biết là con hồ ly tinh nào đã chui vào phòng đó làm hỏng chuyện tốt của con! Tạ Trì Thành hiện tại bắt đầu nghi ngờ con rồi!”
Vu Bình lập tức túm chặt con gái, nhíu mày, “Nhỏ giọng một chút cho ta!”
Diệp Như Mạn cũng ngẩng đầu nhìn trên lầu rồi liếc mắt một cái, đè thấp âm lượng, “Mẹ, mẹ còn không xử lý luôn chỗ cô ta đi à? Tạ Trì Thành cũng sắp phát hiện
ra rồi đó!”
Sắc mặt Vu Bình trầm xuống, nói: “Đã xảy ra chuyện gì thế?”
Diệp Như Mạn nhỏ giọng bắt đầu
gì đó.
Diệp Như Hề ở phòng trên tầng, nghe thấy tiếng đồ đạc đổ vỡ thì cô có ra nhìn một chút, nhưng chỉ nghe thấy câu con hồ ly tinh gì gì đó .
Sau đó lại nghe không rõ nữa, phỏng chừng hai mẹ con kia đang cố ý né tránh cô.
Diệp Như Hề trở về phòng, thay xong quần áo liền đi xuống tầng.
Vu Bình nhìn cô, hung hăng mà nhíu mày, nói: “Mày lại muốn đi đâu?”
“Có chút không thoải mái, muốn đi mua thuốc.”
Vu Bình nghĩ nghĩ, cứ tưởng do cô bị ‘chà đạp’ ghê quá nên thân thể không thoải mái, ông chủ Hoàng kia cũng không phải loại người sẽ nương tay hay nhân từ gì, khẳng định cô đã phải chịu không ít đau khổ, liền phất phất tay “Vậy đi sớm về sớm.”
Diệp Như Hề nhìn thấy ánh mắt của bà ta cũng biết bà ta đang suy nghĩ cái gì, không có giải thích nhiều lời liền đi thẳng ra cửa.
Thấy Diệp Như Hề không có ờ đây, Diệp Như Mạn cũng thoải mái nói chuyện.
“Mẹ, mẹ nhanh nhanh nghĩ biện pháp cho con đi, Tạ Trì Thành khẳng định sẽ điều tra ở phía bên con, nếu như bị anh ấy phát hiện là chúng ta lừa gạt, nhất định sẽ phải chết rất thảm đó!”
Nghĩ đến thủ đoạn của Tạ Trì
Thành, Diệp Như Mạn liền rùng mình một cái, tuy rằng 6 năm qua cô ta đã dùng cái danh hiệu Tạ thiếu phu nhân này để cáo mượn oai hùm không biết bao nhiêu lần, nhưng thật sự khi đối mặt Tạ Trì Thành cô ta liền co rúm.
“Bình tĩnh một chút! Hắn không có khả năng phát hiện ra, con đừng để lộ ra dấu vết. ”
“Mẹ, con đây nên làm sao bây giờ? Lần trước ờ bệnh viện, Tạ Trì Thành còn bảo con cởi quần áo, may mắn là năm đó mẹ đã bảo con đi làm vết sẹo kia, thiếu chút nữa đã đau chết con.”
Diệp Như Mạn sờ sờ ấn phần ngực, không thể không bội phục khả năng tiên đoán của mẹ mình
Giữa hai hàng mày của Vu Bình mang theo vẻ tàn nhẫn, “Năm đó những vấn đề liên quan ta đều đã xử lý tốt cả, hiện tại chuyện duy nhất có thể phát hiện ra con chính là xét nghiệm ADN, con nhớ kỹ, không thể chờ cậu ta chủ động, mà là phải để đích thân con nhắc tới chuyện muốn mang theo Tiểu An đi làm kiểm tra, bệnh viện chính là bệnh viện Vân Phàm, tìm tới bác sĩ Từ, hiểu chưa?”
«1
“Con đã biết.
“Về phía Tạ Trì Thành nơi con không tìm được cơ hội để đột phá, liền đi lấy lòng thằng nhóc kia, nắm chắc đứa nhỏ trong tay.”
Giọng Diệp Như Mạn cất cao, “Mẹ! Mẹ muốn con đi lấy lòng con trai của Diệp Như Hề ư?!”
“Bốp.”