“Nhạc Nhạc…”
Dương San trực tiếp ngắt lời cô: “Nhạc Nhạc còn chưa khỏe hẳn lên, em cũng không thể ngã xuống được, nhạnh chóng đi gặp bác sĩ, chị giúp em nói dối Nhạc Nhạc”
Diệp Như Hề do dự một chút, cũng gật đầu đồng ý, nhưng cô không muốn khám ở bệnh viện này, cô sợ Nhạc Nhạc sẽ phát hiện.
Ngay lúc này nếu cô còn sinh bệnh, Nhạc Nhạc sẽ càng buồn khổ hơn.
Dương San không thể đi cùng cô được, bởi vì cô ấy còn phải nhìn chằm chằm Nhạc Nhạc, quan sát sự thay đổi sau khi con bé dùng thuốc, không thể rời khỏi đây.Dương San đành phải dặn dò Diệp Như Hề, muốn cô nhất định phải đi kiểm tra , phải gặp bác sĩ.
Chỉ là sau khi trở về, Diệp Như Hề quá
mức mỏi mệt, trở về nhà đã trực tiếp ngã lên giường ngủ thiếp đi,
Buổi sáng ngày hôm sau, Lục Tư Viễn mãi vẫn chưa thấy Diệp Như Hề xuất hiện, trước đó chưa bao giờ thấy cô đến trễ đây là lần đầu tiên.
Gọi điện thoại cho cô lại không liên lạc được, bỗng nhiên lại có cảm giác bất an.
Lục Tư Viễn đứng ngồi không yên, lại nghĩ tới sắc mặt cô hôm qua đã rất kém, liền trực tiếp xem bản lý lịch, nhìn thông tin nhà cô rồi tự mình đi tìm người.
Ắn chuông cửa cả nửa ngày mà không có đáp lại, Lục Tư Viễn trực tiếp đi tìm người chủ nhà, sau khi mở được của, liền phát hiện Diệp Như Hề đã sốt tới mơ hồ, cả khuôn mặt đỏ bừng.
Lục Tư Viễn vội vàng đưa cô tới bệnh viện, vừa kiểm tra, đã sốt cao dẫn tới viêm phổi, chỉ cần muộn một chút nữa, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lục Tư Viễn dứt khoát canh giữ ở bệnh viện, chờ khi Diệp Như Hề tỉnh lại, phía
công ty báo cho Đường Anna tới hỏi thăm một chút, nhưng khi Đường Anna biết người phát sốt là Diệp Như Hề, suýt nữa đã bóp nát di động.
Người luôn luôn xử lý công việc theo phép công, ngay cả bản thân sinh bệnh cũng phải để ý tới công ty như Lục Tư Viễn, lại tình nguyện vì một người phụ nữ mà bỏ bê cả việc của công ty.
“Tư Viễn, dự án của chúng ta đang ở thời khắc mấu chốt, anh không có mặt, em không thể nắm chắc thời cơ đầu cơ phá giá được”
Đường Anna tận dụng hết khả năng tìm cớ để lôi người về.
Nhưng, Đường Anna đúng là quá xem nhẹ tình cảm của Lục Tư Viễn.
“Bảo đối phượng bình tĩnh, không nóng nảy ở thời khắc này.”
“Tư Viễn, anh có biết bảo qua thời điểm này cũng là bỏ qua thời cơ tốt nhất không, rất có thể sẽ dẫn tới thất bại cả dự án.”
‘Anh sẽ phụ trách.
Đường Anna thật sự giận đến điên rồi, lại cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, thay đổi một lý do khác.
“Như Hề bị bệnh thì để em tới thăm nom , anh nhìn chằm chằm vào dự án, em không yên tâm lắm, như vậy có được không?”
Lục Tư Viễn chần chờ một chút.
“Hơn nữa dự án này là ủy ban đầu tư tin tưởng lắm mới giao nó cho anh, em biết anh lo lắng cho Tiểu Hề, anh yên tâm, em sẽ ở lại bệnh viện chăm sóc cho cô ấy, sau khi người đã tỉnh lại em sẽ thông báo cho anh đầu tiên, được không?”
Lục Tư Viễn cuối cùng cũng đồng ý,
Đường Anna lập tức chạy tới bệnh viện, sau khi trao đổi qua nội dung công việc với Lục Tư Viễn một chút, liền nhìn anh rời đi.
Tiếp theo, vẻ mặt dịu dàng của Đường Anna lập tức thay đổi chỉ còn sự ngoan độc.
Cô ta đi từng bước tới trước mặt Diệp Như
Hề, cúi đầu Diệp Như Hề đang mê man nằm yên một chỗ.
“Vốn tưởng rằng bên phía nhà họ Tôn có thể kéo cô ngã ngựa, không nghĩ tới cô còn có năng lực cứu vớt trở lại, Diệp Như Hề, tôi không thể không bội phục cô, nhưng cô không nên cướp đi Lục Tư Viễn của tôi.”
Nụ cười của Đường Anna có vẻ dữ tợn, khuôn mặt cũng vặn vẹo.
“Nếu cô bị bệnh, thì dứt khoát bệnh lâu hơn một chút đi.”
Đường Anna tìm tới nước đá, trực tiếp xối thẳng lên chăn của Diệp Như Hề, trơ mắt nhìn sắc mặt khó khăn lắm mới đỡ hơn của cô, lại lần nữa đỏ ửng lên vì sốt.
Trong lúc hôn mê Diệp Như Hồ giãy giụa muốn đẩy chăn ra, lạnh đến mức cả người run rẩy.
Đường Anna dứt khoát tiến lên, trực tiếp đè chăn lại.
“Khó chịu sao? Vậy thì đúng rồi, ở bệnh viện mà nằm chết dí thêm ít ngày đi.”
Mắt thấy cũng vừa phải rồi, Đường Anna liền đi gọi y tá tới, nói dối là bản thân mình không cẩn thận để đổ nước lên chăn.
Mà Diệp Như Hề lại bị sốt cao hơn.