Bội San ngồi xe công ty đi đến đúng địa chỉ mà Trác Lâm đã gửi nhưng đến nơi thì đã là một căn chung cư được bán xong.
Cũng đúng là dự án của tập đoàn Đình thị nhưng đã hoàn thành từ tháng trước, vì căn chung cư quá nổi bật lại nằm ngay khu đất mặt tiền nên vừa khánh thành xong đã có rất nhiều chủ đầu tư đến hợp tác. Chỉ trong vòng một tuần đã ký kết xong hợp đồng, căn bản là không cần quảng bá.
Khi đã nắm rõ được tình hình, Bội San đành lên xe quay trở về tập đoàn, suốt quãng đường cô rất thắc mắc tại sao Trác Lâm lại giao cho cô một dự án đã hoàn thành, chẳng lẽ là có sai sót hay nhầm lẫn?
Về đến công ty đã quá giờ ăn trưa nên Bội San liền đi một mạch lên tìm Đình Hạo Nguyên vì cô cho rằng anh đang đợi.
Nhưng trong lúc chờ thang máy cô lại có thêm một thắc mắc, khi nhìn chiếc điện thoại vẫn yên lặng không hề có một thông báo, thật quá đổi khác thường.
Trong khi mỗi ngày cô chỉ lên trễ một chút thì Đình Hạo Nguyên đã gọi điện thoại hoặc là nhắn tin nhắc nhở cô lên ăn trưa nhưng hôm nay thì lại không nhận được bất cứ một thông báo nào từ anh.
Bất giác cô nghĩ đến những chuyện không may nên khi cửa thang máy vừa mở đã vội vã chạy đến phòng làm việc của Đình Hạo Nguyên.
Cô thẳng tay đẩy cửa vào, đảo mắt nhìn xung quanh nhưng không thấy ai, vừa xoay lưng định đi sang phòng ăn tìm anh thì...
"Ưm...aa... Hạo Nguyên, anh nhẹ thôi... em đau quá..."
"Hạo Nguyên, sao anh khỏe quá vậy... tấm thân mỏng manh này của em sắp không chịu nổi mất rồi... á..."
"Ưm...aa...á...á..."
Những âm thanh nhạy cảm kì quặc vang lên từ phía phòng ngủ đã thu hút sự chú ý của Bội San, cô dừng bước và một lần nữa quay người lại chuyển tầm mắt sang căn phòng được mở rộng cánh cửa, dường như có điều gì đó đang chờ đợi cô bên trong.
"Ưm... Hạo Nguyên, em... em sướng quá đi mất..."
Lời nói nỉ non ấy lại một lần nữa vang lên, lần này Bội San đã nghe được rõ ràng giọng nói yêu kiều ấy đang gọi tên Hạo Nguyên, là người đàn ông của cô.
Đôi chân cô gái bất giác run lên, chậm rãi tiến về căn phòng ấy, trong lòng đang âm thầm cầu nguyện rằng những gì tai mình vừa nghe thấy chỉ là nhầm lẫn.
Bên trong hoàn toàn không phải cảnh tượng tồi tệ như cô nghĩ, cô tin tưởng người đàn ông của mình một cách tuyệt đối, cô tin vào tình yêu của anh, tin rằng Đình Hạo Nguyên sẽ không bao giờ làm ra chuyện gì có lỗi với cô.
Bội San liên tục phủ định những suy nghĩ tệ hại nhất trong đầu, nhưng thực tế thì lại quá đổi oái oăm khi đập vào mắt cô là hình ảnh một nam một nữ đang mang thân thể lõa lồ nằm trên giường, phần dưới thân thể chỉ che tạm bằng chiếc chăn mỏng.
Người đàn ông cô nhất mực tin tưởng dường như lại đang ra sức vận động hạ thân cùng một cô gái, khuôn mặt tuấn mỹ say đắm vùi vào vùng cổ trắng ngần của cô gái mà người ấy lại không ai khác ngoài Trác Lâm.
Cô đưa tay lên che miệng để cổ họng không phát ra tiếng nấc đang nghẹn ngào, cô liên tục lắc đầu phủ nhận những gì đang hiện diện ngay trước mắt, nhưng dù có phủ định thế nào thì hình ảnh nóng mắt ấy vẫn không hề lu mờ trong tầm mắt của người phụ nữ.
Đôi mắt luôn ánh lên những tia yêu thương trìu mếu khi ở bên cạnh nam nhân ấy, giờ đây lại long lanh lệ thủy, sự đau khổ xen lẫn tuyệt vọng từ lâu không xuất hiện nay lại ùa về, khiến tâm can cô đau nhói.
"Hạo Nguyên... em yêu anh... anh thật tuyệt vời...ưm..."
Cô bịt chặt tai để không nghe thấy những lời nói làm tan nát tim mình nữa, đôi chân đang run rẩy không ngừng lui về phía sau, cô không muốn chứng kiến cảnh tượng đồi bại ấy, không muốn nhìn thấy khuôn mặt sung sướng của ả đàn bà đang nằm dưới thân thể anh, càng không muốn nhìn thấy người đàn ông bội bạc ấy thêm một giây phút nào nữa.
Chạy, cô chạy thẳng ra khỏi căn phòng dơ bẩn ấy, rời khỏi cái nơi đang cắt đứt tim cô ra thành từng mảnh nhỏ.
Và một màn bất ngờ hoà lẫn bi thương, cùng với ánh mắt tận cùng tuyệt vọng của Bội San đã lọt hẳn vào tầm mắt của Trác Lâm, một ả phụ nữ tinh ranh quỷ quyệt.
Khi thấy Bội San đau khổ chạy đi thì nét mặt của ả đã không giấu được biểu cảm vui mừng, trên đôi môi đỏ khẽ nhếch lên hiện ra một nụ cười đắc ý.
Cuối cùng thì Trác Lâm cô cũng thành công đạt được mục đích, đẩy cái gai trong mắt ra khỏi người đàn ông mà cô ao ước có được.
Và rồi chẳng một ai biết rằng rồi tình yêu của Đình Hạo Nguyên và Bội San sẽ đi về đâu, sẽ tan thành mây khói hay tựa thành áng mây tương tư khi hạnh phúc vụt mất mà chính anh là kẻ phạm phải sai lầm, trong mắt cô giờ đây anh chính là một người đàn ông đê hèn, bội bạc.
Liệu rằng sau hôm nay mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu khi sóng dữ không ngừng ập đến.
- ---------------
Bầu trời hôm nay tuy trong xanh, không khí mát lành nhưng nơi đáy lòng của một người phụ nữ thì lại âm thầm nổi đầy bão giông.
Người phụ nữ ấy đã chịu không biết bao nhiêu khổ sở bên một người chồng ngoại tình, khó khăn lắm mới thoát khỏi nấm mồ tồ tệ ấy để bắt đầu một tình yêu mới.
Nhưng thế rồi hôm nay, một lần nữa cô tận mắt chứng kiến người đàn ông mình tuyệt đối tin tưởng lại làm ra những chuyện khiến tim cô tan nát.
Tuy không thể biết rõ giữa hai người họ có thật sự làm ra chuyện ấy không, nhưng hình ảnh người đàn ông ấy thân mật, gần gũi với một người phụ nữ khác trên giường thì đối với cô đã là quá sức chịu đựng.
Anh từng hứa sẽ không bao giờ phụ cô, sẽ bảo vệ chở che cho cô đến cuối cuộc đời này. Nhưng rồi thì sao, chính anh cũng là người phản bội, đã cho cô thử lại cái cảm giác khi bị lừa dối tình cảm là như thế nào.
Cô trao đi cả con tim để rồi nhận lại chỉ toàn là đau khổ, hôm nay tâm can cô đã chết lặng, con tim ấm áp yêu thương lại một lần nữa hóa thành khối băng lạnh lẽo.
Ngồi trên taxi, người phụ nữ đáng thương không ngừng tuôn rơi lệ sầu, cô giương ánh mắt ảm đạm, thê lương nhìn ra cảnh vật bên ngoài. Nơi đây đã gắn bó với cô quá lâu rồi, cũng đã để lại những dấu ấn đau thương thật sâu sắc trong lòng khiến cô sợ hãi.
Ngay khoảnh khắc tuyệt vọng nhất cô đã nghĩ rằng...
Có lẽ khi rời khỏi nơi thành phố lắm đau buồn này sẽ là liều thuốc xoa dịu tâm hồn tốt nhất.
Sau này bản thân sẽ chẳng bao giờ mở lòng với bất cứ một ai nữa, vì bấy nhiêu tổn thương ấy đối với cô đã quá sức chịu đựng. Cô mệt mỏi, tim cô luôn đau nhói luôn vì một chữ "Yêu"!
- -------------------------------
Chương truyện đã qua chỉnh sửa một lần!!!
Như mình đã nói rất nhiều ở phần bình luận là truyện còn nhiều khúc mắc thì ở hồi kết sẽ được giải đáp tất cả.
Chân thành cảm ơn những đóng góp của mọi người!!!