Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 755




Chương 755: Cơ thể này của tôi vẫn cần trân trọng sao?

“Bố em Antonio rất quan tâm đến danh tiếng của Kettering, vì vậy đã ra quy củ, có thể âm thầm đấu đá nhau, là sống hay chết cũng không quan tâm, nhưng bên ngoài ông ấy không thể nhìn thấy được máu. Ông ấy muốn thấy được người mạnh nhất, để kế thừa Kettering, dẫn dắt Kettering đến vinh quang.

Hiện tại .Josh công khai là đồng tính luyến ái, sự việc vô cùng huyên náo, bố đã rất bất mãn”

“Nếu không phải là Josh có tác dụng, đưa công ty vào đường lối, hơn nữa có thân phận của Cố Thiện Linh, nếu không sao bố có thể nuông chiều đến hiện tại như vậy được? Tính cách của bà chủ anh và em đều biết, không cho phép trong mắt có một hạt bụi, Josh làm ra chuyện như vậy, bà ta đã làm gì chưa?”

“Bà ta bình tĩnh như vậy, không phải là tim bà ta đã thành tro tàn, vứt bỏ quyền thừa kế, mà là Josh căn bản là một con cờ, bất cứ lúc nào cũng có thể vứt bỏ.

Người đang thực sự chôn giấu chính là Diên. Ngấm ngầm chịu đựng nhiều năm như vậy, giả vờ làm con gái, giờ vừa khôi phục khỏe mạnh lại, anh không cảm thấy kỳ lạ sao?

Chứng minh, đã đến lúc cậu ta nên ra tay rồi.”

Charles nghe xong, không khỏi cảm thán Lucia suy nghĩ chu toàn, cẩn thận đến mức làm cho người ta sợ hãi.

‘Vẫn may bây giờ bọn họ là châu chấu trên một sợi dây, nếu không chắc chắn anh ta sẽ giết Lucia, vĩnh viễn tuyệt hậu.

“Không tồi, phân tích rất có đạo lý, vậy em muốn nói cho Lance không?”

“Nói cho anh ta làm cái gì, anh ta bị vẻ ngoài che mắt, chỉ nhìn thấy được mỗi .Josh, để cho bọn họ đấu đá, khi tôi chết, anh sống. Đến cuối cùng để Diên được lợi, sau đó, video chính là đòn trở mình cuối cùng của chúng ta”

Cô ta cười xinh đẹp động lòng người, giống như một đóa hoa thẹn thùng, đẹp đến không thể tả được.

Charles vuốt ve hai má của cô ta, dùng lực mà ôm lấy cô ta vào trong ngực mà nói: “Anh không ngờ được, mình lại cưới được một vị Vương Phi thông minh lanh lợi như vậy đấy!”

“Em là vợ anh, đương nhiên phải san sẻ giúp anh rồi”

“Vậy ở trên giường…”

Charles cũng không để ý đang giữa ban ngày ban mặt, trực tiếp ôm lấy cô ta, đi vào phòng ngủ.

Lucia hờn dỗi mà nhìn một cái, hai má đều đỏ rồi.

Cô ta vùi đầu trong ngực Charles, anh ta không nhìn thấy ánh mắt của cô ta. Trong phút chốc, đáy mắt toàn là sự chán ghét và ghê tởm.

Chung chăn chung gối với người mình không thích, còn phải nói những lời trái lòng, thực sự… làm người ta ghê tởm.

Cô ta biết Charles kiêng dè mình, bởi vì suy nghĩ của cô ta rất đáng sợ, nhưng mà bây giờ anh ta sẽ không ra tay, dù sao anh ta cũng cần sự giúp đỡ của mình. Mà đối phó với Kettering không phải là chuyện một sớm một chiều, tối thiểu phải cần một hai năm.

Thời gian dài như vậy, cô ta có thể sẽ có con, làm lơ là cảnh giác của Charles, do đó…

Cô ta muốn cho những người thiếu nợ mình, toàn bộ phải trả giá!

Gần đây Hứa Trúc Linh vẫn luôn ra vào công ty Cố Linh với Cố Thành Trung. Hoặc là học thêm một chút y thuật đơn giản, hoặc là tập thể hình, làm cho mình trở nên bận rộn.

Trước đây lúc tập thể dục luôn liên tục than khổ, muốn nghĩ cách để giảm nhiệm vụ lại.

Nhưng mà giờ đây, không đợi Cố Thành Trung mở lời, cô cũng rất tự giác mà đi đến phòng tập thể thao.

Mỗi lần mồ hôi để úa ra như mưa, luyện đến khi cơ thể không thể chịu đựng nổi được nữa thì cô mới dừng lại.

Nằm trên thảm Yoga, nhìn lên trần nhà, mặc cho mồ hôi chảy.

Cô nghỉ ngơi một hồi lâu, mới hòa hoãn trở lại, rồi đi tảm rửa rồi thay một bộ quần áo sạch SẼ.

Lúc đi ra, cô nhìn thấy một hình bóng rất quen thuộc.

Diên mặc một bộ đồ tây màu đen, khí chất rất khác biệt, cả người tràn đầy sự kiêu ngạo cao quý, lạnh lẽo đi vài phần.

Đôi giày da giẫm trên đất, phát ra tiếng rất mạnh, mỗi bước đều trầm ổn, có lực. Phía sau cậu ấy là một người phụ nữ, là một khuôn mặt xa lạ, xem ra là quản gia mới nhậm chức.

Diên đã đoán trước được, sẽ gặp Hứa Trúc Linh ở đây.

Trước khi đến, đã tập luyện biểu cảm của mình trước gương rất nhiều lần, cam đoan gặp thấy cũng không sợ hãi, không hề có chút thay đổi nào.

Nhưng mà giờ nhìn thấy, trái tim vẫn run rẩy điên cuồng, đồng tử co rút lại, bàn tay to cũng vô thức mà siết chặt lại.

Cậu ấy vô thức mà đưa hai tay chắp ra sau lưng, cưỡng ép bản thân lạnh nhạt nhà thu lại ánh mắt.

Hai người… lướt qua nhau.

Cậu ấy không thèm nhìn mình một cái, cứ lạnh lùng, khinh thường mà đi qua như vậy.

Hứa Trúc Linh thực sự không thể nhịn được, hỏi ra một câu nói đã ấp ủ trong lòng từ rất lâu.

“Cậu… cậu vẫn hận tôi đúng không?”

Nếu như không phải tại cô, chuyện đó cũng đã không xảy ra. Cậu, cũng không biến thành như thế này.

Diên nghe thấy câu nói này, khóe miệng nhếch lên một nụ cười chua xót. Chuyện đó căn bản không phải là lỗi của cô, đã kiểm tra được trong người bốn người đàn ông kia có amphetamine và thành phần thuốc kích dục, làm cho ý trí bọn họ bị rối loạn.

Đây chứng tỏ là có người cố ý, cậu đã tra tấn hơn mười ngày, những người kia đều không nói ra được tại sao.

Bọn họ hoàn toàn không biết, nhưng không có nghĩa là không có ai lợi dụng bọn họ.

Nếu như lần đó không ra ngoài, hung thủ cũng sẽ tìm cơ hội khác.

Sở dĩ cậu ấy cứ canh cánh trong lòng, không thể đối mặt được với Hứa Trúc Linh, là vì.

Bộ dạng chật vật nhất của cậu ấy, đã bị cô nhìn thấy toàn bộ. Chuyện xấu hổ như thế này, nhưng cô lại biết rất rõ ràng.

Cậu ấy yêu cô, nhưng cơ thể của bản thân lại không sạch sẽ nữa, lại còn bị đàn ông…

Cậu ấy không biết làm thế nào để đối mặt với cô, vì vậy mới lạnh lùng thờ ơ. Diên mím chặt môi, không nói gì, sợ giọng nói của mình sẽ run rẩy.

Toàn bộ sự yếu ớt và lương thiện của cậu ấy, đều đã chôn cất vào đêm đó rồi. Bây giờ cậu ấy kiên cường không thể phá vỡ được.

Nhưng… sự kiên cường kia, đụng phải bát giấm của mình, thì sẽ bị hòa tan đến gần như đã biến mất.

Hứa Trúc Linh chính là bát dấm của mình, cậu ấy không muốn mạo hiểm, bây giờ cậu ấy chỉ muốn báo thù.

Cậu ấy không trả lời, bước chân hơi ngừng lại, sau đó đi nhanh về phía trước. Còn người nữ quản gia kia lại có chút đăm chiêu mà nhìn cô một cái, sau đó nhanh chóng bước theo Diên.

Hứa Trúc Linh ngơ ngác mà đứng tại chỗ, nảm chặt bàn tay, cố để không cho nước mắt rơi xuống.

Trong khoảng thời gian này, nước mắt vô dụng đã quá nhiều rồi.

Cậu ấy hận mình cũng không sao, không muốn gặp cô, không muốn nói chuyện với cô cũng không sao.

Sau này, nếu như cần dùng gì ở chỗ cô, cô nhất định sẽ bất chấp hiểm nguy, tuyệt đối không qua loa.

Cô muốn chuộc tội, tội nghiệt này quá nặng quá nặng rồi, đè cho cô sắp thở không nổi nữa.

Lần này Diên đến để nói chuyện hợp tác thay cho Josh, ở trong phòng làm việc của Cố Thiện Linh nửa tiếng thì đi ra.

Hứa Trúc Linh cũng phập phồng lo sợ mà đứng bên ngoài đợi nửa tiếng.

Thấy cậu ấy đi ra ngoài, cô liền đứng lên, không cẩn thận mà đụng vội vào góc bàn, đau đến cô phải hít vào một hơi, trong nháy mắt hốc mắt đã đỏ rồi.

Diên nhìn thấy như vậy, căn bản không kịp nghĩ gì, cơ thể đã phản ứng lại rồi. Cậu ấy nhanh chóng bước đến, lập tức đỡ Hứa Trúc Linh dậy, nhíu chặt mày nói: “Sao cô lại không cẩn thận thế hả? Bị thương ở đây rồi?”

“Tôi… tôi không sao.’ Cô vội vàng khoát tay, để chứng minh mình không sao, nhưng vừa đi thì chân thấp chân cao.

Lúc này Diên mới ý thức được mình đã làm gì, nghiến răng mà rút cánh tay đang đỡ của mình về, giọng nói khàn khàn: “Lần sau… cẩn thận chút, có rất nhiều người đau lòng cho cô, cô phải trân trọng cơ thế mình”

“Vậy còn cậu..” Cô yếu ớt mà hỏi “Cũng có người đau lòng cho cậu, cậu sẽ trân trọng cơ thể mình không? Mặc dù Strzyga không ở bên chăm sóc cho cậu, nhưng ông ấy nghe người khác nói, ngày nào cậu cũng làm việc đến rất khuya, cũng không biết cậu có ăn cơm tốt hay không, nghỉ ngơi có bình thường không”

“Cơ thể của tôi… còn cần trân trọng sao?”

Diên âm trầm mà nói.