Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 726




Chương 726: Có em, anh không còn xin ông ta

Kỷ Nguyệt Trâm đã gửi hơn bốn mươi file, đều là báu vật cô ta sưu tầm nhiều năm qua.

Cô ta thấy Hứa Trúc Linh ở bên kia nhận rồi, liền gửi tin nhắn qua.

“Mấy cái này có thế so với Kim Bình Mai ngày xưa đó, sách quý chốn khuê phòng, học tập cho thật tốt đi, đảm bảo cậu sẽ được lợi không ít đâu!”

“Học xong, nếu cậu muốn cảm ơn tớ, tớ cũng sẽ vô cùng vui vẻ nha!”

“Cậu xem xong rồi, cậu sẽ phát hiện mình vô cùng thèm muốn vóc dáng của người đàn ông. Hy vọng Cố Thành Trung nhà cậu có thể thỏa mãn tình dục của cậu nha, sao rồi sao rồi!”

Kỷ Nguyệt Trâm gửi vài cái icon cười trộm.

Cố Thành Trung mở một file ra, phát hiện bên trong miêu tả vô cùng tỉ mi.

Hơn nữa nhân vật chính còn là người đàn ông và thú cưng đáng yêu…

“Cầm thú”

Cố Thành Trung đóng file lại ngay lập tức, sắc mặt xanh mét.

Anh không thể chỉnh đốn Cố Ngọc Vy được, không ngờ đây lại là một cái tư tưởng độc hại.

Mấy cái văn học đồi trụy này sao thích hợp cho Trúc Linh xem?

Hơn nữa… xem nhiều, lỡ như tam quan bị bóp méo, cảm thấy phép tắc bách hợp tốt hơn thì làm sao đây?

Sắc mặt anh xanh mét, cũng không có tâm trạng đọc tạp chí, phải ngồi xuống nói chuyện thật tốt với Trúc Linh.

Một cây làm chẳng nên non, nếu cô không chủ động đòi, chẳng lẽ Kỷ Nguyệt Trâm còn cưỡng ép đưa cho cô sao?

Tối nào cô nhóc này cũng ồn ào nói không muốn, nhưng chẳng mấy chốc đã hỏi người ta muốn mấy cái sách này, lẽ nào… mình không thỏa mãn cô?

Vậy phương diện này không hài hòa, cô không muốn mình nữa, muốn người khác?

Tưởng tượng đến đó, trái tim Cố Thành Trung thắt lại, đột nhiên có một loại cảm giác khủng hoảng.

Đời này, Hứa Trúc Linh chỉ có thể có hứng thú, có ham muốn với một người đàn ông là mình, không thể là người khác, cho dù là một con mèo đực hay chó đực.

Nước mắt của cô chỉ có thể dành cho một sinh vật giống đực duy nhất là mình!

Hứa Trúc Linh tắm xong rất nhanh, không gội đầu, nhưng đuôi tóc vẫn bị ướt.

Giống như những con rắn có ham muốn nguyên thủy, chiếm giữ ở chiếc cổ thon dài trằng nõn của cô.

Cổ áo choàng tãm có hơi lớn, dáng người của cô lại nhỏ xinh, có thể nhìn thấy bả vai gầy gò và xương quai xanh tinh xảo.

Nước trên người còn chưa được lau sạch sẽ, những giọt nước từ từ lăn xuống, rất là trêu người.

Có lẽ ở bên trong bị hơi nóng hun hơi lâu, khiến cho má cô đỏ au, làn da được ngâm qua nước nóng lộ ra màu hồng phấn mê người, nhìn rất trêu người.

Cô bò lên giường, duỗi cái eo lười, tắm nước ấm khiến cả người đều thoải mái.

“Còn có sữa nóng, thật tốt!”

Trên đầu giường đặt ly sữa nóng Cố Thành Trung làm lúc cô tắm Chờ cô đi ra, độ ấm vừa vặn.

Cô uống ừng ực, thấy anh đi tới chỗ mình, không khỏi nghỉ hoặc.

Rất nhanh, cô đã uống xong, khóe miệng còn vết sữa trắng, phảng phất như đang dụ người phạm tội, chờ người đến khinh bạc.

“Anh không đi tắm sao?”

Giọng nói còn chưa rơi xuống hết, không ngờ người đàn ông đã lấn đến, lại hôn xuống.

Bất ngờ Hứa Trúc Linh không kịp đề phòng, ngây ngẩn đứng ngốc đó nhìn gương mặt đẹp trai gần trong gang tấc, còn chưa phản ứng lại Hương sữa giữa môi răng bị Cố Thành Trung cuốn sạch.

Một lúc lâu sau, anh mới chưa đã thèm mà cuốn lưỡi, buông lỏng cánh môi của cô ra.

Con ngươi anh tối đen, giọng nói khàn khàn, như nhiễm cái gì đó nặng nề.

Ánh mắt đó của anh đi vào tim cô, khiến cho trái tim nhỏ bé của cô nhảy lên thình thịch.

Xong rồi..

Đây là ánh mắt dục cầu bất mãn!

Cô vô thức lùi lại, rùng mình nhìn anh.

“Anh … anh muốn làm gì, hôm nay em nghỉ phép nhai”

Cô đặc biệt ngâm nước nóng, định ngủ một giấc mĩ mãn, nhưng bây giờ anh làm gì đây?

“Vợ à, đời sống tình dục của chúng ta không hòa hợp ư?”

“Có hài hòa hả?”

Mỗi ngày cô đều bị áp bức, oa rất đáng thương đó.

“Hử? Thật sự không hài hòa?”

Cố Thành Trung nhíu chặt mày, chẳng lẽ mình … thật sự không phải món ăn của cô.

“Không hài hòa chỗ nào, em không thích anh như vậy ư? Em thích kiểu người thế nào, anh nhất định sẽ cố gắng đón ý hùa theo”

“Không phải vấn đề kiểu người thế nào, mà là.. tay chân của em mềm đúng không, kỳ thực ăn không tiêu. Mỗi lần xong, trên người em đều xanh tím một mảnh. U ôi rất thảm đó!

Haiz, em đi mua thuốc bôi, người ta còn cho rằng em bị bạo lực gia đình!”

“Anh đã rất dịu dàng”

Cố Thành Trung đen mặt nói.

Thật sự anh đã rất kiềm chế, sợ làm cô đau, di chuyển theo cảm xúc của cô.

Nhưng … anh vẫn đánh giá thấp bản thân mình.

“Dù anh có dịu dàng hơn nữa, nhưng vóc dáng anh lớn như vậy, đè lên người em thích hợp hả?”

“AI Em muốn ở trên ư?”

“Khu khụ..”

Hứa Trúc Linh nghe nói như thế, bị sặc nước miếng, ho khan không ngừng.

Cái quỷ gì vậy!

Cô không hề có ý này!

“Hiểu lầm… Hiểu lầm rồi!” Cô xua tay liên tục, sợ hãi tới mức cả người run rẩy: “Hôm nay… Hôm nay em xin nghỉ, anh không thể động tay động chân với em, phải tuân thủ giao ước”

“Được, vậy em giải thích đi, đây là cái gì?”

Cố Thành Trung đưa điện thoại ra, phía sau Kỷ Nguyệt Trâm còn gửi rất nhiều truyện tranh, mở ra … khiến người ta mặt đỏ tai hồng.

Trời ơi, mấy cái này lại bị Cố Thành Trung thấy được?

“Nếu anh có thể thỏa mãn em, để hằng đêm em xin tha, vậy em xem những cái này làm gì? Có cái gì chúng †a có thể thực hành mà, cần xem mấy cái lý luận suông đó sao?”

“Hay là, em thích hoàn cảnh đặc biệt hoặc tư thế đặc biệt gì đó, muốn chăm chỉ học tập, trao đổi chuyên sâu với anh?”

Hứa Trúc Linh nghe vậy, trợn mắt há hốc mồm, chuyện tình dục này, toát ra từ miệng anh lại tươi mát thoát tục như v: Học tập? Trao đổi chuyên sâu? Thật là mặt dày đến cực điểm!

“Đây … là hiểu lầm, anh tin không? Chuyện không phải như anh nghĩ đâu, em nói với Kỷ Nguyệt Trâm về tiểu thuyết, cô ấy gửi cho em.

Em không có dục cầu bất mãn, em rất thỏa mãn, em đã ăn không tiêu, làm sao lại bất mãn..”

“Cũng không còn sớm nữa, chuẩn bị nghỉ ngơi đi”

Cố Thành Trung đã biết đầu đuôi mọi chuyện, lúc này mới không có truy vấn nữa, khiến cô thở phào nhẹ nhõm.

Trước kia ngủ với Cố Thành Trung, mong anh xăng bậy, bây giờ ngủ với anh, mong anh không đến Bây giờ cô đã có bóng ma, chui vào vòng ôm của anh cũng phải rối rắm nửa ngày.

“Sợ cái gì?”

Cô cách mình rất xa, cả người kề sát bên mép giường, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.

Cố Thành Trung không nhìn được nữa, bàn tay to kéo một cái, trực tiếp ôm cô vào lòng “Thời gian sau này còn dài, em phải thích ứng”

Anh vùi đầu hõm vai cô, tham lam ngửi mùi thơm trên tóc cô.

Sự nóng nảy ban ngày giờ phút này dường như đã biến mất không còn, trong mắt trong lòng chỉ còn một mình Hứa Trúc Linh.

Cố Thành Trung không động tay động chân, để cho cô an ổn mà ngủ một giấc ngon lành.

Anh trông cô, chờ cô ngủ say, nhìn vẻ mặt yên ổn và thoải mái khi ngủ của cô, không kìm lòng nổi mà nhếch khóe miệng lên, lộ ra một nụ cười ấm áp.

Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, nói lứa Trúc Linh, có em, anh không còn xin ông ta”

Hôm sau, Cố Thành Trung gọi điện thoại cho Kỷ Thiên Minh, cảm thấy tình hình nghiêm trọng, phải tìm phụ huynh đối phương nói rỡ.

“Anh nói em gái tôi đọc tiểu thuyết không đứng đắn? Thú vị, thật sự rất thú vị!”

Kỷ Thiên Minh nghe vậy giống như phát hiện được đại lục mới, cười vui vẻ.

“Biết rồi, đều do tôi, tôi nhất định sẽ dạy dỗ em ấy thật tốt”

Kỷ Thiên Minh cúp điện thoại, lập tức cho người đi kiểm tra địa chỉ lên mạng của Kỷ Nguyệt Trâm.

Vô tình phát hiện một trang.

Thú vị là, tên của anh ta thường xuyên xuất hiện ở khu bình luận, bị người ta chửi đến máu chó đầy đầu. Mày Kỷ Thiên Minh nhíu chặt, click mở xem nội dung chương mới nhất…