Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 649




Chương 649

Vì được Phó Bình Sinh tiền cử, Hứa Trúc Linh càng ngày càng tiếp đón được nhiều khách hơn.

Học trò của Phó Bình Sinh hiển nhiên sẽ nổi tiếng hơn nhiều so với những thực tập sinh vô danh.

Mà tay nghề của Hứa Trúc Linh cũng thường xuyên nhận được những lời khẳng định, rất nhiều khách hàng là những khách hàng quay lại quán, là những người đã từng ăn ở đây và muốn quay lại thêm lần nữa.

Trước đây, mỗi lần Cổ Thành Trung đến đều có thể gọi đồ Tây mà Hứa Trúc Linh làm, nhưng bây giờ… lại phải xếp hàng.

Vợ mình có năng lực, đây là chuyện tốt, cần phải hết sức ủng hộ.

Cổ Thành Trung thường viết một câu lên mặt trên của tiền boa.

Mỳ Ý sốt kem nằm hôm nay rất ngon. Mọi người đều ăn rất vui vẻ. Tiếp tục cố gắng nhé. Hứa Trúc Linh gấp từng tờ tiền thật ngay ngắn rồi bỏ vào trong túi, chậm rãi tập hợp lại,

Cô không nghĩ tới, Gordon lại chủ động đến tim cô, muốn nhận cô làm học trò. Cần ba năm để huấn luyện, sau ba năm, khẳng định cô sẽ đứng thứ hai chi sau ông ta, khiến cho người khác ghen tị không thôi.

Nhưng Hứa Trúc Linh đã lập tức từ chối: “Tôi sắp kết hôn rồi, cuối tháng tám là phải trở về. Tôi không thể bái thầy học nghệ. Hơn nữa tôi chẳng có chỉ hướng gì lớn lao, không muốn công thành danh toại, cũng không muốn trở thành đầu bếp địa ngục thứ hai. Tôi chỉ muốn được là chính mình, được nấu ăn cho những người mình thích. Lúc nào tâm trạng tốt thì tự mình làm, còn không tốt thì ra tiệm ăn, như vậy là được rồi.”

Nghe vậy, Gordon không khỏi nhíu chặt chân mày, nói: “Cô đang đùa tôi sao? Hay đây chỉ là thủ đoạn của cô, muốn theo học nhưng lại vờ vịt?”

“Đương nhiên không phải. Tôi cảm thấy Phó Bình Sinh đã dạy tôi rất tốt. Thiên phủ của tôi không cao, còn rất nhiều thực tập sinh tài năng hơn tôi. Ông chọn một người khác cũng rất được mà.”

Hứa Trúc Linh không hề làm giả, mà là đang nói sự

Cô cảm thấy theo ai học cũng như vậy cả, có cũng thất đầu định dựa vào việc này để làm giàu.

Cô chỉ muốn làm cho Cổ Thành Trung một vài món ngon mà thôi.

“Tôi không chấp nhận lý do này. Ngay từ đầu chồng chưa cưới của cô hết mềm mỏng rồi lại cứng rắn tới quấy rầy tôi, nhất định đòi tối tuyển cô, một người không chuyền tới làm việc. Tôi nề mặt anh ta nên mới miễn cưỡng tuyển cô vào. Bây giờ cô còn dám từ chối tôi sao?”

“Chỉ hướng của tôi không phải là trở thành một đầu bếp.”

“Vậy thì là gì?”

“Là làm bà chủ nhà họ Cốt”

Hứa Trúc Linh nói như điều đương nhiên phải làm. Nghe vậy, sắc mặt Gordon liền đen lại.

“Phụ nữ Quả đúng là phụ nữ, có đàn ông rồi liền buông thả, chẳng có một chút ý chỉ chiến đấu nào!”

Gordon tức đến trừng mắt.

“Vậy sau này ông có vợ rồi, lẽ nào ông vẫn sẽ như vậy? Sao tôi lại không có ý chí chiến đấu cơ chứ? Làm vợ nhà giàu có rất khó đó có biết không! Tôi phải học phép tắc, nếu không đi dự tiếc sẽ làm cho chồng tôi mất mặt. Tôi phải bảo đường toàn thân, bốn mươi tuổi vẫn phải có bộ dạng như tuổi ba mươi, nếu không sẽ làm cho chúng tôi mất mặt. Tôi phải để phòng cả kẻ thứ ba muốn xen vào, bất kể là nam hay nữ, nếu không tự tôi sẽ làm chính mình mất mặt. Làm vợ nhà giàu rất có học thức đó, tôi cũng rất vật vã.

Gordon trợn mắt há mồm, nửa chứ cũng không nói nên lời.

Vậy mà ông ta lại bị một cô gái oán hận mắng trả như thế này.

Gọi phụ huynh!

Gordon rút điện thoại ra gọi cho Cổ Thành Trung dưới cái nhìn chòng chọc của Hứa Trúc Linh.

“Không phải chứ? Lòng dạ hẹp hòi như vậy sao?”

Cổ Thành Trung rất nhanh đã tới.

“Không biết Trúc Linh đã xúc phạm ông ở đâu?”

“Lúc đầu cậu đã tốn bao nhiêu nước bọt, thậm chí còn đầu tư vào tất cả các nhà hàng dưới tên của tôi, cho nên tôi đồng ý phá lệ nhận cô ấy vào. Bây giờ, cô ấy có thể làm học trò của tôi thì lại từ chối, chỉ muốn trở thành bà chủ giàu có nhà cậu, đúng là tức chết tôi rồi “Làm bà xã tôi không sao?” Cố Trung hỏi ngược lại.

“Tốt cái gì chứ? Dù đầu óc cô ấy không tốt nhưng vẫn có thể làm việc. Hơn nữa vị giác cũng cực kì hiểm có, còn ăn rất khỏe nữa. Dù có ăn bao nhiêu thức ăn trong cả ngày hôm đó, cô ấy vẫn có thể phân biệt rõ rằng từng hương vị. Người như vậy, trời sinh đã là đầu bếp, làm một người vợ để làm gì chứ, không có chút chỉ hướng nào cả!”

“Đi theo tôi không quá ba năm nhất định sẽ tỏa sáng!”

“Vậy còn tôi thì phải làm sao?”.

Cổ Thành Trung bất lực nói.

“Làm bà chủ nhà họ Cổ cũng không sao, đến chỗ của tôi vừa học vừa làm bà chủ nhà họ Cổ.” Gordon cổ chấp đáp lại.

“Tôi sẽ không theo ông ba năm đầu, ông không có vợ, nếu tôi đi thì sẽ phải chăm sóc việc ăn uống của ông, hầu hạ ông. Không làm, không làm. Tôi muốn về nhà lấy chồng, tôi muốn làm bà chủ giàu có. Cổ Thành Trung, anh đừng nghe ông ta nói lung tung nữa, từng ấy tuổi rồi còn chưa vợ chưa con, anh ngàn vạn lần đứng có học ông ta.

“Hứa Trúc Linh… Tôi cho có một cơ hội, rút lại những gì có vừa nói Gordon tức giận bỏ đi.

Râu ria khắp mặt như sắp nổ tung tới nơi, quá dang so.

Hứa Trúc Linh lập tức iu xiu trốn sau Cổ Thành

Trung.

“Chủ ba Trung, em sợ, dữ quá đi…”

“Ông Gordon, ông dọa đứa nhỏ nhà tôi sợ rồi.” Cố Thành Trung ngăn Gordon lại.

“Cậu nghe xem những lời cô ấy nói là những lời gi?”

“Trúc Linh nói không sai, ông đúng là ở độ tuổi này rồi mà vẫn còn một mình, Trúc Linh đi theo ông, tất nhiên cũng phải chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của ông. Tôi sẽ thấy rất đau lòng. Đứa nhỏ nhà tôi, tôi mang về nhà dạy dỗ, không cần làm phiền tới ông “Hai… hai người kết hợp lại chọc giận tôi sao?”

Gordon run rẩy chì vào bọn họ, lên án bọn họ hung ác, từng câu từng chữ đều đâm thẳng vào tim của ông ta l “Chúng tôi rõ ràng là ăn ngay nói thật ”

Hứa Trúc Linh lầm bầm: “Hay là thế này, ông chủ Gordon à, nếu ông tìm được vợ, tôi sẽ làm học trò của ông, thế nào? “Cô muốn tôi tìm vợ ở đâu? Tôi độc thân lâu như vậy rồi “Tôi không ép ông, vậy tại sao ông lại phải ép buộc tôi chứ việc gì phải làm khó lẫn nhau, có đúng không nào?”

“Được, được lắm! Cậu mau đưa cô ấy đi đi, tôi sợ tôi sẽ hầm cô ấy lên mất”

Gordon bị chọc tức không nhẹ.

Cổ Thành Trung lập tức đưa cô rời đi, còn không kịp tới chào Phó Bình Sinh lấy một tiếng đã đi rồi.

Sau khi cô rời khỏi nhà hàng, Phó Bình Sinh đến gặp Gordon, đem lên một lá đơn từ chức.

“Ông cũng tới đây chọc giận tôi?” Gordon bất mãn nói: “Thật ra, trước đây tôi chưa bao giờ lấy hết can đảm để thừa nhận một chuyện. Tôi thực sự không bằng ông, tôi tới đây cũng là vì muốn học lỏm tay nghề của ông, nhưng đã không thành công. Ngược lại còn bị lóa mắt bởi danh lợi tiền tài. Lúc đầu, mục đích học nấu ăn của tôi rất đơn giản, chỉ là để lấy lòng vợ và bố vợ tương lai. Nhưng dần dần, tôi đã quên mất ý định ban đầu của mình, tiền đã kiếm đủ rồi, tôi muốn quay về chăm sóc bọn họ “

“Nhưng tôi sẽ không đi ngay bây giờ. Tôi đợi sau khi cô gái Hửa Trúc Linh này rời đi, tôi mới rời đi. Dù sao vẫn phải có trách nhiệm với cô ấy đến cùng, những thứ nên dạy phải phụ trách dạy cho bằng hiểu “

“Cả đời này tôi gần như chưa thắng ông bắt cứ chuyện gì, nhưng lần này dường như tôi đã thắng. Cô gái ấy sẵn sàng đi theo tôi học hỏi, chứ không tình nguyện theo ông.”

“Ông ”

Gordon nghĩ tới chuyện này, khó tránh khỏi bùng lửa giận.

Tinh cạnh tranh của anh ta rất mạnh, dù là nhường một chút cũng không được.

“Ông chờ đấy, tôi lập tức đi tìm một người vợ về đây, tôi không tin trên đời này còn có người không muốn làm học trò của tôi.”

“Nếu không thì chúng ta cược đi, xem là đứa nhỏ này sẽ là học trò của ai trong hai người chúng ta.”

“Được! Cược thì cược!”

Tuổi của hai người cộng lại đã hơn trăm, lúc này đang hừng hực ý chí.

Mà về phần Hứa Trúc Linh cũng không bị đuổi khỏi nhà hàng, Phó Bình Sinh đã để cô tiếp tục đến làm việc, học hiểu tất cả những kỹ năng đặc biệt của ông ấy, cũng để không phụ lòng Cổ Thành Trung hao phí nước bọt đưa cô vào đây.

Hứa Trúc Linh nghĩ ngợi cũng thấy phải, cơ hội hiểm có không thể như vậy mà từ bỏ vô ích được.

“Gordon rất tán thường em.”

“Vậy thì sao chứ, quả thực em rất thích món ông ta nấu, nhưng em lại không yêu thích con người này. Kiến thức của bà chủ nhà họ Cổ tuyệt vời như vậy, nhất định không đơn giản hơn nấu ăn, sao có thể cười nhạo em cơ chứ?”

Cô bất mãn nói, đúng là chỉ có Phó Bình Sinh là mập mạp dễ thương mà thôi.

“Thực sự muốn trở thành bà chủ nhà họ Cổ của anh sao?”