Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3057




Chương 3057

Cô có chút tự ti mặc cảm, không biết con cần mình hay mình đang ỷ lại con.

Màn đêm dần dần buông xuống.

Cuối cùng cô cũng xem hết văn bản tài liệu, ghi lại toàn bộ chỗ không hiểu, định ngày mai sẽ đi tìm Lâm Thanh Huyền để hỏi rõ ràng.

Cô rửa mặt xong, sau đó dưỡng da, không quên lau người cho Cố Thành Trung, đổi quần áo sạch.

Cô lau người cho Cố Thành Trung, còn xoa thêm ít kem dưỡng da.

“Đàn ông cũng phải chú ý bảo dưỡng, anh lớn tuổi hơn em nhiều, cho nên phải dùng mỹ phẩm dưỡng da.”

“Nào, võ nhè nhẹ với mát xa có thể khiến da hấp thu tốt hơn. Đúng rồi, mỗi ngày anh đều nằm nên không tập thể hình, em sợ anh bị mất dáng, đến lúc đó cái gì mà bụng tám múi, cơ tay, cơ ngực đều mất hết thì anh đừng khóc đấy.”

“Thật ra ngủ cũng tốt, trước kia anh luôn bề bộn công việc mãi không hết, dốc hết lòng, vừa vặn có thể nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật tốt một thời gian.

Có phải mỗi ngày anh đều nằm mơ không? Trong mơ có em chứ? Nếu không có em, em sẽ cho anh biết mặt.”

“Hôm nay cô giáo khen Cố Hy viết chữ rất đẹp, em thấy có chút giống chữ anh, xem ra đã nhìn chữ anh rất nhiều.

Nhưng chữ Niệm Noãn viết lại rất xấu, y như chó đào vậy. Một đứa con gái sao có thể viết chữ xấu vậy chứ, đến em còn choáng váng.”

“Hôm nay công ty rất tốt, chỉ có hạng mục ở công trường xảy ra vấn đề, nhưng cũng không phải vấn đề lớn gì, sẽ giải quyết xong nhanh thôi.”

“Hôm nay… Còn có gì nhỉ? Đúng rồi, hôm nay em cũng nhớ anh, rất nhớ rất nhớ.”

Nói xong lời cuối cùng, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, nụ cười ngọt ngào.

Nếu như không có cách nào thay đổi tình trạng hiện tại, chỉ có thể chấp nhận, tìm chút vị ngọt trong trạng thái tôi tệ bây giờ.

Ít nhất cô vẫn được ở bên Cố Thành Trung phải không, không vi phạm thề nguyện, bọn họ vấn sẽ bạch đầu giai lão.

“Được rồi, chăm sóc da xong rồi.”

Cô đứng dậy cầm chai chai lọ lọ đi, nhưng cô vừa đứng dậy, đột nhiên có một lực từ cổ tay truyền tới.

Cô sửng sốt, toàn thân cứng ngắc, không thể tin đây là thật, cẩn thận quay đầu lại, vậy mà lại nhìn thấy… Cố Thành Trung đang nắm chặt cổ tay cô.

Côvui đến phát điên, lập tức ngồi xổm xuống, nói: “Cố Thành Trung, anh tỉnh rồi đúng không? Cố Thành Trung?”

Nhưng Cố Thành Trung không có chút phản ứng nào, đôi mắt vẫn nhắm chặt như trước.

Điện tâm đồ vẫn như cũ, lúc lên lúc xuống, chẳng qua biên độ lớn hơn lúc đầu.

Bởi vì miệng vết thương toàn thân đã khép lại, cơ thể đã trở lại trạng thái bình thường.

Anh vẫn không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào.

Trái tim cô run lên kịch liệt, vẫn không cam lòng từ bỏ, vội vàng gọi điện thoại cho Cố Ngọc Vy, không dám rời đi dù chỉ nửa bước.

Cố Ngọc Vy đi suốt đêm đến, nhưng kết quả kiểm tra vẫn vô vọng.