Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3024




Chương 3024

Carlo bắt đầu phản kích, ngay lập tức toàn bộ mặt biển đều có tiếng súng nổ. ï Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bến tàu không nghe thấy tiếng nổ súng, nhưng mặt nước ở phía sau lại nổ tung tóe, bến tàu có thể cảm nhận được rõ ràng mặt nước đang chấn động, có thể thấy lực phá nổ không nhỏ.

Hơn nữa còn liên tiếp đợt này đến đợt kia, vang lên ước chừng mấy tiếng mới kết thúc.

Ngư dân trên biển nhìn về phía xa xa, nội tâm phát hoảng, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

Người dân gần đó nhanh chóng báo cảnh sát, bởi vì sự việc nghiêm trọng nên cảnh sát đã trực tiếp điều động lực lượng vũ trang.

Quý Khiêm và Gehlen lập tức vội vã chạy tới, vẫn luôn lái về hướng biển sâu.

Càng đến gần địa điểm phát nổ, mùi thuốc súng và mùi máu tanh càng nồng nặc.

Trên mặt biển trôi nổi không ít xác cá, máu tươi đầm đìa, dẫn tới nhiều loài cá hung mãnh lại căn nuốt.

Gió biển thổi tới, bọn họ gân như nôn ra. : Sau đi tới rặng đá ngầm, nó đã không còn tồn tại, tan vỡ chìm xuống biển từ lâu.

Trên mặt biển nổi lơ lửng một ít ván gỗ và máy móc của chiếc thuyền, còn có… thi thể người.

Xem ra là người và thuyền ở trung tâm vụ nổ đều bị tan xác.

Bọn họ đem từng phần thi thể về khám nghiệm tử thi, phát hiện trong đó có cánh tay của Carlo ở, kiểm chứng vân tay thì quả thực chính là anh ta.

Carlo chết, mối họa ngầm cũng được tiêu trừ, mọi người đều thở phào nhẹ nhốm.

Nhưng một câu hỏi khác lại xuất hiện, là ai làm?

Ai lại có lá gan lớn để đấu với một phần tử kh ủng bố như vậy?

Gehlen đoán được một người, Quý Khiêm cũng đoán được một người.

Quý Khiêm vội vã chạy tới nhà họ Cố, hỏi xem Cố Thành Trung có trở về hay không, kết quả là không có.

Bởi vì anh ta đích đột nhiên đến trước cửa nên đã làm cho trái tim Hứa Trúc Linh thấp thỏm.

Cô nắm thật chặt lấy quần áo của Quý Khiêm, hỏi: ‘ Anh, sao vậy? Có phải Thành Trung đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?”

“Không có, chỉ là đối phương có chút hành động, anh sợ anh ấy làm ra chuyện thiếu suy nghĩ mà thôi. Không có chuyện gì đâu, anh đi về trước đây, vân còn một đống lớn chuyện chờ anh xử lý.

Anh ta cũng không nói thật, sợ Hứa Trúc Linh không chịu nổi đả kích.

Có lẽ một chút nữa Cố Thành Trung sẽ trở về, là anh ta đã nhạy cảm quá mức.

Giờ phút này, nhà của Cố Ngọc Vy Cô ấy sinh đứa trẻ xong thì có chút u uất, bây giờ đã tốt hơn.

Nguyên Doanh vấn còn ở bệnh viện, cô ấy ở nhà một mình chăm sóc đứa nhỏ.

Ngay tại lúc này lại vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.

“Tới đây tới đây…

Cô ấy liếc nhìn ra từ mắt mèo, phát hiện… tất cả đều là máu.

Cô ấy vội vàng mở cửa ra, Phó Thiết Ảnh và William đang đỡ lấy Cố Thành Trung, cả người của anh đều là máu, cả khuôn mặt cũng đều có vết máu, không nhìn kỹ cũng sẽ không rõ rốt cuộc là ai.

“Anh… anh Thành Trung… Rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Tại sao lại biến thành như vậy!”

“Mau gọi Nguyên Doanh nhanh chóng trở về, anh ấy bị thương, vết thương rất nặng, tất cả đều là máu.”