Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2961




Chương 2961

“Không thể nào!”

Dương Nguyệt trực tiếp phủ nhận lý do mà Bạch Nhược Minh Lan đưa ra mà không cần lấy một giây để suy nghĩ.

Cô ta quá hiểu rõ Kỷ Thiên Minh, anh ta vô cùng mong chờ hôn lễ này vậy nên cho dù trời có sập thì anh ta cũng không thể bỏ đi.

Trừ khi…… Trừ khi đã có chuyện gì đó xảy ra với anh ta.

Khi anh ta tự nhốt chính mình vào phòng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, thật sự rất khó xem, nhưng đôi môi lại giống như là bị thấm lên một lớp máu, mỗi một câu nói ra tựa hồ đang bị kìm nén.

“Anh ấy sẽ không rời đi đâu, phàm là những ngày lễ quan trọng, anh ấy đều sẽ cùng con trải qua trọn vẹn cả một ngày. Còn chưa tới buổi tối, vậy nên anh ấy không nên đi đâu cả. Thật ra là cô biết anh ấy đã đi đâu, đúng không? Cô nói cho con biết đi, con muốn đi tìm anh ấy.”

“Con tìm nó làm cái gì, hai đứa không thể trở thành vợ chồng được, hai đứa các con chỉ là anh em, con không yêu nó, con hiểu không?”

“Nhưng mà con yêu anh trai của con! Chúng con không thể ở bên nhau mà không có tình yêu nam nữ hay sao?

Con không cần William nào cả, con chỉ cần anh ấy thôi. Anh ấy muốn cùng con trải qua cuộc sống như thế nào thì con sẽ sống cùng anh ấy như thết”

“Con đồng ý bất cứ điều gì anh ấy yêu cầu, con chỉ cầu xin anh ấy đừng rời xa con. Từ lúc con sinh ra đến bây giờ, ròng rã suốt hai mươi tư năm lẻ một tháng ba ngày, anh ấy đều ở đây, anh ấy là toàn bộ mọi thứ của con. Ai cũng có thể rời bỏ con mà đi, nhưng riêng anh ấy thì không thểi”

“Anh ấy không thể như thế, anh ấy làm sao mà nhân tâm bỏ mặc không quan tâm con được.”

Cô ta khóc sướt mướt, đấm ngực dậm chân, khóc đến mức cuồng loạn.

“Con chỉ yêu cầu anh trai mà thôi, nhưng mà nó….. nó lại yêu cầu quá nhiều. Nó sẽ không quay trở lại, nó……

không muốn gặp lại con nữa.”

“Cô nói dối con, sư mẫu cô nói dối con đúng không, anh trai của con sẽ không bỏ rơi con. Anh ấy đang ở đâu?”

“Nó đã lên máy bay rồi.”

“Con đến sân bay tìm anh ấy.”

Cô ta ngay lập tức đứng dậy định ra ngoài đuổi theo, nhưng vì tà váy cưới quá dài, kết quả là cô ta nặng nề ngã xuống đất.

Chiếc váy cưới này là do anh ta đích thân lựa chọn, chiếc nhãn cũng là dùng cho màn cầu hôn của anh ta.

Hôn lễ là do anh ta dày công sắp xếp chu đáo, mỗi một tấm thiệp mời đều được viết tay cẩn thận, những vị khách đã đến hôm nay đều là do anh ta †ự mình đến tận cửa đưa thiệp mời.

Một hôn lễ long trọng như vậy, sao anh ta có thể đột nhiên biến mất không thấy đâu được chứ?

Không phải, không phải như thế.

Cô ta cố chấp khó khăn đứng dậy một lần nữa, hai chân đều đang run lên, cơn đau từ đầu gối giống như lan đến tim.

Cô ta khăng khăng muốn ra ngoài đuổi theo, nhưng mà chưa đi được vài bước thì bị choáng váng rồi ngất xiu, không có cách nào tiếp nhận đả kích lớn như vậy.

Cố Thành Trung vừa lúc đi lên tìm Kỷ Thiên Minh, anh đã đã nhận ra có điều gì đó không ổn.