Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2672




Chương 2672

Khi Hứa Trúc Linh nhìn thấy chiếc váy của cô ta thì đôi mắt sáng rực lên.

Thật là quá đẹp rồi, tươi trẻ đơn thuần, không cách nào so sánh với người phụ nữ trong bộ đồ ngày hôm qua.

Như thể một trên thiên đàng và một dưới trần gian. ‘ Cô không ngờ rằng Lâm Thư chỉ cần chọn lại cách ăn mặc gọn gàng một tí lại đẹp như vậy.

“Cô Linh, sao lại ở đây?”

“Tôi không yên tâm về cô nên đến xem một chút. Cô có sao không?”

“Cô nhìn bộ dạng của tôi bây giờ giống có chuyện gì sao?”

Lâm Thư giả vờ nhẹ giọng nói.

Hứa Trúc Linh nhìn thấy đôi mắt của cô vẫn còn hơi đỏ và sưng, mặc dù đã trang điểm nhẹ nhàng nhưng vấn có thể nhìn ra một ít.

Cô biết nhưng không có nói ra. Nhìn thấy cô ta vui vẻ trở lại cô cũng yên tâm rồi.

Dù sao nếu không phải là ý kiến của cô thì cô ta cũng sẽ không phải rời bỏ Ngôn Phúc Lâm.

Tối hôm qua cô về suy nghĩ lung tung cả một đêm, nửa đêm còn kéo Cố Thành Trung dậy.

Cô cảm thấy mình quá kích động rồi, vẫn nên dùng cách nhẹ nhàng chậm rãi thôi, không nên quá háo hức và càng không thể nóng vội.

Cố Thành Trung ôm lấy cô an ủi cả đêm, nhưng cô vẫn không thuyết phục được bản thân mình. Cô luôn cảm thấy mình nợ Lâm Thư nên sáng sớm đã chạy đến đây.

Khi đến nhà họ Lâm, mẹ Lâm Thư nói răng cô ta đã đến trường rồi, cô lại vội vã chạy đến đây.

“Cô mặc váy trông rất đẹp.

“Cảm ơn cô, tôi đã rất lâu không mặc rồi, cũng quên mất hình ảnh mình mặc váy là như thế nào. Cô Linh, cô không cần tự trách mình hay lo lắng gì đâu. Tôi biết tôi nên làm gì, nên từ bỏ cái gì. Chỉ là một người đàn ông không quan tâm đến tôi mà thôi, tôi sẽ tiếp tục cuộc sống tốt đẹp của mình. Tôi không tin rằng những người tôi gặp đều… đều để cho tôi phải khốn khổ.”

“Cô giỏi giang như vậy chắc chắn sẽ gặp được người tốt hơn.”

“Ừ, tôi cũng hy vọng anh ấy có thể tìm thấy người tốt hơn, tôi thật lòng chúc phúc anh ấy. Sau này… vẫn là nhờ cô Linh lựa chọn giúp, nhất định phải chọn một người tốt hơn.”

“Tôi hiểu rồi”

“Vậy… giờ tôi phải đến thư viện rồi.

Tôi đi trước đây có cơ hội sẽ gặp lại.”

Khi nói điều này Lâm Thư cũng biết rõ, cô ta và Hứa Trúc Linh có lẽ sẽ khó gặp lại nhau.

Lý do duy nhất để họ gặp nhau đó là Ngôn Phúc Lâm. Giờ đây mối liên hệ này không còn nữa, cô ta cũng không còn còn lý do gì để để giao lưu với cô.

Lần gặp sau, có thể sẽ là một cuộc gặp gỡ tình cờ trên phố.

Hứa Trúc Linh nhìn cô ta rời đi, sau đó gục đầu trở về tập đoàn Phát Đạt bởi vì cô còn phải chuẩn bị cho buổi chụp hình.

Cô đẩy cửa phòng làm việc đi vào, chỉ nghe thấy Ngôn Phúc Lâm nói chuyện mà không ngẩng đầu lên: “Lâm Thư, trà nguội rồi. Cho tôi một tách trà.”

“Thưa anh, đến ngay đây.”